Kí ức cũ
Sau bữa sáng, Diệp Băng Băng vẫn đi làm như thường lệ, một ngày vùi mình vào công việc tiếp diễn nhưng ánh mắt thi thoảng lại đảo lên nhìn đồng hồ, đúng năm giờ chiều, chị tan ca.
Trước cửa J&T có chấn động lớn, một người đàn ông lịch lãm đứng đó, thu hút ánh mắt của mấy cô gái, họ thậm chí không tiếc nuối thời gian mà nán lại nhìn, dẫu biết chỉ là âm thầm mơ mộng, không thể nào đạp chân lên mây.
Nếu ai nói: ngắm trai đẹp có thể giúp sáng mắt, thì mấy cô gái trong J&T thuộc top đầu, họ số hai không ai số một.
Vừa lúc Diệp Băng Băng bước ra tới, điều khiến những người có mặt phải kinh ngạc đến sững người là anh chàng kia lại chủ động mỉm cười với chị, nụ cười ôn nhu, ấm áp, vô cùng trìu mến, dịu dàng.
Chị bước lại gần, có ngạc nhiên, có trách móc hỏi: “Anh còn chưa khoẻ hẳn sao lại chạy tới đây?”
“Anh muốn cùng em đi ăn tối.”
Xung quanh bắt đầu dấy lên sự ồn ào đến náo động.
“Người yêu của sếp Diệp đó sao? Chả trách sếp lại phũ tình cảm của Châu tổng.”
Có người lại nói: “Sếp Diệp đúng là sếp Diệp, bao nhiêu đàn ông đẹp trai, cuốn hút, tài giỏi đều nằm trong tay chị ấy.”
“Ai bảo sếp mình vừa xinh đẹp vừa tài năng lại kiều diễm thế kia.”
Khoảnh khắc ấy như lắng đọng trong đôi mắt Châu Tử Du.
Anh vừa ra khỏi cửa chính J&T đã cảm thấy hai hàm răng nhức nhối, ê ẩm, có lẽ anh muốn dùng cơn đau giả tưởng ấy để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/say-tinh/921466/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.