Rạp chiếu phim
Màn đêm phủ kín, tối mịt và âm u, ánh đèn nhoè nhạt phảng phất, dội lại một bóng hình to lớn, anh có chút bất an đứng cạnh chiếc Audi hạng sang.
Anh đã đứng đó từ lâu, cũng không ít lần ngước nhìn lên tầng bốn, căn nhà của chị vẫn tối đèn, anh biết chị chưa về, nhưng không nổi giận, vẫn âm thầm chờ đợi.
Dòng xe ào ào lướt qua trong sự tĩnh lặng của lòng anh.
Một lúc lâu sau đó, bóng hình quen thuộc xuất hiện trước mắt, anh xoay người, vẫn đứng yên, vẻ mặt xua dần đi sự lo lắng thay vào đó là một chút an tâm hơn.
Nhìn thấy Vương Dực Quân, Châu Tử Du cũng chủ động quay đầu rời đi.
Diệp Băng Băng bước đến gần, lưỡng lự nhìn anh một chốc, rồi hỏi:
“Sao anh lại đứng đây?”
“Thấy em chưa về anh không yên tâm.”
Chị mỉm cười giải thích: “Hôm nay công ty có tiệc chúc mừng, lại khó bắt xe, nên em về hơi muộn.”
Đáp lại chị nụ cười, anh đưa bàn tay mình lên định theo thói quen xoa đầu, nhưng ngập ngừng rồi lại buông xuống.
“Em không sao là tốt rồi… Vậy em nhanh chóng về nghỉ ngơi đi, anh cũng đi trước đây.”
“Tạm biệt! Ngủ ngon.”
“Ngủ ngon.”
****
Thời gian cứ lặng lẽ trôi, mọi thứ vẫn diễn ra như thường, không ồn ào cũng không chìm lắng, dường như tất cả đều được sắp xếp theo đúng khuôn khổ, không có gì mới lạ, thậm chí có đôi lúc Diệp Băng Băng cũng phải lắc đầu nhàm chán.
Thấm thoát đã là cuối tuần, Diệp Băng Băng bị tiếng báo thức gọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/say-tinh/921464/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.