🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Bình minh loé rạng đỏ rực cuối chân trời, ánh nắng e ấp, dịu êm của những ngày thu mát mẻ, gió lạnh phảng phất, không gian xuất hiện trước mắt Diệp Băng Băng tuyệt đẹp.

Không ồn ào tấp nập như thành phố, không đông đúc người qua kẻ lại, đổi lại là sự yên bình và tĩnh lặng.

Tự nhiên lòng chị cũng vơi đi bao phần sầu ưu, phiền não.

Đôi mắt sáng quắc, Diệp Băng Băng nhìn người đàn ông ngồi cạnh mê mẩn, ước gì anh cũng ở trong lòng chị cũng yên bình và phẳng lặng như thế thì tốt biết bao, trong đôi mắt chị là sự dịu dàng và trầm ấp, bờ môi mỏng hé nụ cười thoáng qua.

Đỉnh núi Hòn có bờ biển Vịnh, cảnh sắc nơi đây là sự kết hợp của núi rừng và biển cả, tạo nên một màu sắc thiên nhiên kì vĩ, tuyệt đẹp và hoang sơ.

Hai người cùng đứng chênh vênh trên hòn đá đôi trên đỉnh Hòn, ngắm nhìn vẻ đẹp dữ dội của bờ biển Vịnh, gió thổi qua hơi lành lạnh, phất phới tà áo tung bay, sảng khoái tinh thần, lấp đầy khoảng trống.

Diệp Băng Băng quay sang hỏi Vương Dực Quân: “Anh đã từng nghe qua tương truyền về núi Hòn và biển Vịnh chưa?”

Vẻ mặt điềm tĩnh, Vương Dực Quân ngoái nhìn Diệp Băng Băng hỏi lại: “Tương truyền điều gì?”

Đôi mắt trong veo chị hướng về xa xăm, giọng nói êm ái: “Người ta nói rằng những người tới đây nếu khắc được tên mình và người thương trên đá núi Hòn rồi lấy nó ném ra biển Vịnh thì sẽ có cuộc sống hạnh phúc, tốt đẹp và bình an. Theo ngọn

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/say-tinh/243598/chuong-11.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.