Một ngày cứ như vậy trôi qua, sau khi giải tán đội ngũ, Bạch Linh liền về lớp lấy cặp sách và điện thoại chuẩn bị về nhà.
Cô không dám đi đường tắt qua ngõ nhỏ kia nữa, tốn nhiều thời gian hơn cuối cùng đã về được đến nhà.
Đứng trước cửa, đang chuẩn bị lấy ra chìa khoá thì cửa đột nhiên mở.
Bạch Linh tưởng rằng dì Bạch nghe thấy tiếng bước chân của mình nên ra mở cửa, ai ngờ ngẩng đầu lên liền thấy một nam nhân xa lạ đứng trước mặt mình.
Nam nhân gần 40 tuổi, mặc sơ mi đen, mặt mày sắc bén, quanh thân toả ra khí thế của một vị vương giả.
Ông rũ mắt nhìn thoáng qua cô, mở miệng phát ra âm thanh không rõ ý tứ.
- Hử?
Dì Bạch thấy rõ người về là Bạch Linh, vội vàng đi tới, nhìn nam nhân lại nhìn Bạch Linh, nhất thời không biết nên giới thiệu người này như thế nào.
Nam nhân trầm mặc trong chốc lát, sau đó dùng ngữ khí không quá chắc chắn nói:
- Bạch Linh?
Bạch Linh lập tức biết ông là ai.
- Lớn lên rất giống cô ấy...
Nam nhân ngẫm nghĩ một lúc, cuối cùng đưa ra kết luận này.
Hề Nịnh: "......"
Trong nhất thời cô cũng không biết mình nên phản ứng như thế nào.
- Hôm nay còn có việc, chờ tuần sau làm xong thủ tục ta lại qua đây.
Ông lạnh lùng nói, vẻ mặt không biểu hiện ra chút cảm xúc nào.
Nếu không phải người nhà này là thân nhân của cô, ông hoàn toàn không cần lãng phí nhiều thời gian đến chỗ này. Chỉ cần dùng tiền, thuê luật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/say-tinh-yeu-em-den-cuong-dai/502448/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.