Một thân váy trắng dệt hoa, tóc được cột lên cao, gương mặt thanh tú, chân mang đôi gót 7 phân. Nàng bước xuống xe, liễm mi nhìn ngôi nhà thân yêu của mình. Một bên là vệ sĩ, một bên là người hầu, mười mấy người trước sân cung kính cúi chào nàng "Mừng đại tiểu thư trở về". Nàng hơi gật đầu, sau đó bước nhanh vào nhà.
Vân Khúc Nghiêm thấy con gái mình đi đứng lưu loát, không có dấu hiệu gì nghiêm trọng nhưng trong lòng vẫn là lo lắng "Con vẫn khỏe chứ?"
Nàng biết cha mình muốn hỏi là vết thương của nàng có thương tổn nhiều không, nhưng ngại người ngoài nên ông không thể hỏi thẳng mà quan tâm mình. Vết thương tối hôm qua may mắn không nhiễm trùng, với lại bản thân có thuốc đặc trị tốt nên chừng vài ngày là có thể hồi phục nhưng tuyệt đối không được vận động. Hiện tại, thuốc đã hết tác dụng gây tê nên nàng đang cảm thấy hơi đau nhưng không muốn cha lo lắng nên mỉm cười gật nhẹ đầu "Con khỏe thưa cha."
Phận làm cha sao lại không biết con gái mình nghỉ gì. Nhìn thấy một tầng mồ hôi mỏng trên trán của cô con gái nhỏ sao ông không đau lòng cho được. "Con lên phòng nghỉ ngơi trước đi. Ta có một số việc ở thư phòng. Chuyện tổ chức sinh nhật con để tối nay hãy nói."
Tại Lam thị...
"Cậu vất vã rồi. Cám ơn cậu."
"Này Nhã Tình, cậu cho tớ xem một chút được không? Dù sao cũng là tớ thu thập được đấy, thông tin có đủ lập tức dâng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/say-tinh-si-than/2983718/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.