Lúc này Nhiếp Hoài Tang đang run run rẩy rẩy muốn rời khỏi Nhiếp Minh Quyết, người đang nhìn cô nương đối diện với vẻ mặt nghi hoặc, nhưng vì hạnh phúc của đại ca, vì an toàn tính mạng của cô nương đối diện kia, hắn vẫn phải cố ép mình bình tĩnh lại.
Sau lưng vẫn nghe thấy Hi Thần ca và Tam ca của hắn đang thảo luận về đài quan sát, trong lòng chỉ nghĩ tại sao hai người bọn họ lại vô trách nhiệm như vậy, đã nói rõ cùng nhau giúp tìm một đại tẩu để trấn áp phần nào tính khí nóng nảy của đại ca hắn, bây giờ chỉ có một hắn đang nỗ lực là sao.
Cô nương đối diện cũng xuất thân từ một thế gia võ tướng, tuy không học võ, nhưng luôn sùng bái những nam nhân có thực lực. Nghe Tam ca hắn nói, nữ tử này thậm chí còn là người ngưỡng mộ đại ca hắn. Trăm năm hiếm gặp, Nhiếp Hoài Tang trong lòng cảm khái, chỉ là trông có vẻ vẫn chịu không nổi sát khí của đại ca, sắc mặt có chút tái đi, nhưng ánh mắt lại dán chặt vào Nhiếp Minh Quyết, vừa nhìn là có thể thấy được tình ý sâu đậm của cô nương này.
Nhiếp Hoài Tang lén lút nhìn đại ca một cái, lòng như tro tàn, hắn thậm chí có thể nhìn thấy sự mất kiên nhẫn trong mắt đại ca hắn, chỉ sợ đã chịu đựng không nổi bầu không khí của Bách Hoa yến, trong lòng có ý muốn rời đi.
Nhiếp Hoài Tang cắn cắn răng, cười nói: “Vương cô nương có từng nghĩ tới việc học một chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/say-song-bich/3391798/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.