Lúc Ngụy Vô Tiện trở lại Liên Hoa Ổ, Giang Trừng đang lau kiếm, ngước mắt lên nhìn, nói: "Về rồi?"
Ngụy Vô Tiện nói: "Về rồi."
Giang Trừng nói: "Sắc mặt khó coi như vậy, chẳng lẽ gặp phải Kim Tử Hiên sao?"
Ngụy Vô Tiện nói: "Thật ra cũng không phải, nhưng có lẽ ta nguyện ý gặp phải Kim Tử Hiên hơn."
Giang Trừng nói: "Cho cái gợi ý."
Ngụy Vô Tiện nói: "Muốn nhốt ta lại." Sau đó trong lòng cảm thấy buồn cười, chỉ sợ bây giờ Lam Trạm ngay cả nhìn cũng không muốn nhìn hắn một cái, chứ đừng nói là nhốt hắn lại.
Giang Trừng cau mày nói: "Lam Vong Cơ? Y tới Vân Mộng làm gì?"
Ngụy Vô Tiện cười khổ, trong đầu hiện lên hình ảnh Lam Trạm quay người rời đi, nhưng không còn muốn đoán Lam Vong Cơ là đến gặp hắn nữa, chỉ nói: "Ta cũng có biết đâu mà ......"
Nói chuyện một hồi về việc mang kiếm, Ngụy Vô Tiện không có tâm trạng gì chỉ nói rằng cho dù không đeo kiếm thì cũng không ai dám coi thường hắn, Giang Trừng cũng hết cách không thể thuyết phục được sư huynh mình, lại nói tới Kim Tử Hiên. Ngụy Vô Tiện thật sự là không muốn để Kim Tử Hiên cưới sư tỷ của mình, nhưng Giang Trừng đã xiêu lòng rồi, Ngụy Vô Tiện cố ý cãi lại vài câu.
Nhưng Giang Trừng nói: "Nhưng mà, tha thứ hay không tha thứ cũng không phải ngươi nói mà được. Ai biểu tỷ tỷ thích hắn?"
Chỉ một câu nói, khiến Ngụy Vô Tiện đơ người. Hắn không khỏi nghĩ, hắn so với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/say-song-bich/3391774/chuong-12-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.