Cuộc đời Khải Minh lạ lắm, cái lạ đấy nó ăn theo tôi từ lúc 7 tuổi
Không nhớ rõ lắm, nhưng đó là thời gian cuộc đời tôi tuyệt vọng nhất, Lê Minh Thư - em gái ruột cách tôi 2 tuổi
Thư hiểu chuyện học giỏi, chả bù cho anh trai nó, nghịch như một thằng giặc, kết quả học tập chẳng đâu ra đâu, Thư mỗi lần thấy tôi đánh nhau với bạn cùng lớp, nó đều xông đến dang 2 tay chắn trước người , đuôi mắt em rơm rớm, Lê Hoàng Khải Minh tôi bao bọc nó như công chúa, không để nó nhúng tay vào bất cứ chuyện gì, mỗi lần như thế tôi lại bế xốc Thư dậy dùng ánh mắt cảnh cáo với đối phương
Thời gian có Thư là thời gian tuyệt nhất, còn mất Thư sẽ biến thành tuyệt vọng
Tai hoạ ập đến gia đình tôi, khoảng khắc Minh không bao giờ quên được, khi đang ngồi chơi điện thoại, mẹ mở toang cửa phòng, nước mắt nước mũi hoà lẫn vào nhau, mẹ khóc thật to, chân không đứng vững nữa mà ngã khuỵ xuống , tôi vội vã chạy ra chỗ mẹ hỏi chuyện, khi biết được Minh Thư và bố bị tai nạn, vừa được gọi đến thông báo tim ngừng đập, mất vào lúc 11 giờ 38 phút, chiếc điện thoại trên tay không tự chủ mà rơi xuống, tiếng "bốp" mang theo vết hằn lớn trong tôi từ ấy đến giờ
Bản thân tôi sống khép kín hơn, hồi còn ở thế gian, tôi từng hứa với Thư sẽ học giỏi, từng hứa với thư sẽ kiếm được một người chị dâu để chơi búp bê cùng nhỏ, chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/say-nang/2817345/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.