LƯU Ý : ĐÂY LÀ ĐẤY DIỄN CỦA KHẢI MINH
( dù không phải là bông hoa nổi bật, nhưng
luôn thích mình rực rỡ trong mắt người khác, con gái là như vậy)
Khải Minh tôi vừa lên google tìm cách nào để dỗ một bạn nữ đang trong tình trạng dỗi điên dỗi đảo, nó hiện toàn là cái gì? "Bạn gái dỗi thì phải mua quà rồi tặng một nụ hôn ấm áp"
Nếu tôi mà tặng được một nụ hôn gì gì đó thì đã không phải search google trong tình trạng có thể bị em cho ăn bơ bất kì lúc nào
nãy khi em vừa nhảy xuống xe, tôi đã quấn quýt năn nỉ ỉ ôi, hứa rằng sẽ cho em đi chơi Bi-a ngay sau khi diễn kịch xong, nhưng lòng em cứng như đá, dù tôi có lấy hết sức lung lay tảng đá ấy, nó cũng chẳng chịu dao động
Rõ ràng tôi lừa em cũng có lý do của nó chứ, ánh mắt sáng lói đầy mong đợi của em khi đó làm ai nỡ mà dập tắt? thân thiết với em được một chút, tôi đã rất nhiều lần có ý định nói sự thật với em, nhưng vì hèn, vì sợ tôi với em sẽ chẳng còn chủ đề nào để nói chuyện, sợ em sẽ biến mất khỏi cuộc đời vốn có mình em thắp sáng
Ánh Dương, có lẽ em không biết , từ lúc 7 tuổi, tôi đã không còn biết cười là gì, tôi cũng từng giống như em đấy , lao đầu vào học tập, ẩn mình với thế giới, tôi cũng từng giống em, từng có một nỗi ám ảnh của riêng bản thân mình,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/say-nang/2817328/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.