Gã say trừng mắt nhìn Dương Phàm:
- Ngươi muốn làm cái gì? Chuyện Tam Hà Hội trấn Bá Thượng đến khi nào thì đến lượt…
Còn chưa nói hết câu gã đã bị một thanh niên chừng ba mươi tuổi kéo ra, xem ra người này thực sự có thân phận ở Tam Hà Hội, vừa ra mặt đám người Tam Hà Hội lập tức im bặt, gã say kia quay lại thấy y cũng lập tức câm miệng.
Đánh giá Dương Phàm một hồi, thấy hắn một thân một mình đứng giữa vòng vây mà sắc mặt vẫn thản nhiên không chút khiếp đảm, ánh mắt y không khỏi hơi khác đi. Từ khi Giao Long liên tục gặp chuyện không may, hiện giờ các bang phái ở Bá Thượng đều đã thần hồn nát thần tính, người này không phải người Bá Thượng, thân bị vây trong vây ngoài mà vẫn thong dong, trong lòng y cũng thêm vài phần kiêng kỵ.
Y nhìn Dương Phàm, ngoài cười nhưng trong không cười:
- Vị huynh đệ kia nói rất đúng. Chỉ là tranh cãi nhỏ thôi, thực sự không nên gây chiến. Mọi người giải tán đi, ai về nhà nấy thôi.
Người này vừa nói một câu, đám người Tam Hà Hội đứng quanh đó lập tức giải tán, những bang phái khác đứng xem náo nhiệt thấy hai bên không đánh nhau nữa cũng đều tự giải tán đi, vừa đi vừa quay lại nhìn nhìn, thấp giọng bàn luận, hiển nhiên đều đang suy đoán thân phận của Dương Phàm.
Viên quản sự Tam Hà Hội kia liếc Dương Phàm một cái thật sâu rồi cũng xoay người rời đi. Đại thi nhân nhè nhẹ thở ra,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/say-mong-giang-son/2009435/chuong-955.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.