Hoàng Húc Sưởng, Hứa Lương, Ngụy Dũng, Trương Khê Đồng, Trương Kì, Điền Ngạn, Việt Tử Khuynh...
Những người này đều đã được đưa đến tường thành tròn, đây là một kiến trúc cung thất ở tận cùng phía bắc hoàng cung Lạc Dương, giữa quần thể kiến trúc chính điện và hậu cung còn được ngăn cách bởi một bức tường to lớn và vững chắc, nơi đây thường tập trung những bô vệ sinh chuẩn bị đưa đi xử lý hoặc một số thứ bẩn thỉu khác.
Cỏ dại ở đây với sức sống mãnh liệt đã mọc ra tùm lum giữa khe gạch đất, cành lá của nó vươn ra một cách mạnh mẽ, trong cái sân lớn tường cao âm u này mỗi một tia ánh sáng đều có thể được hấp thụ hết.
Đám người Hoàng Húc Sưởng, Ngụy Dũng cũng ngoan cương giống như cỏ dại trong khe gạch đất kia, ánh mắt của bọn họ cùng nhìn chằm chằm vào tóc, măt, môi, ngực, eo, chân... Cao Oánh, Lan ích Thanh... phía trước mặt. Dù sao thì không thể nhìn không được.
Hai bên cũng thường gặp nhau trong cung đấy, chỉ là không gọi tên nhau thôi, cơ bản là cũng đã quen mặt nhau rồi. Song bọn họ vẫn chưa từng nhìn thấy dáng bộ của những nữ thị vệ này khi mặc nữ trang phục dân gian. Không thấy trang phục quân đội bừng bừng anh khí nữa, cũng không thấy vẻ mặt lạnh lùng nghiêm túc nữa, trên nét mặt các nàng giờ là một vẻ đẹp thanh xuân và nhu mì.
Đám người Hoàng Húc Sưởng hoàn toàn không biết vì sao lại đưa bọn họ tới đây, không có điều lệnh của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/say-mong-giang-son/2009107/chuong-773.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.