Cái nghề làm quan này, từ cổ tới nay, luôn là nghề nóng hổi nhất, bởi vì sức cạnh tranh kịch liệt, cho nên nhân duyên quá kém, kinh nghiệm rất nhỏ, thanh danh quá tệ, tài cán thiếu nhiều, chắc chắn sẽ khôngnằm trong vùng suy nghĩ.
Nhưng những thứ như tài năng nhân phẩm cũng chắc chắn không phải là tiêu chuẩn lựa chọn quan trọng nhất, thân thế, bối cảnh, chỗ dựa, quan hệ, những thứ này mới là yếu tố quyết định.
Nhưng Dương Phàm mới nhậm chức Thiên quan lang trung phụ trách không phải là cái ghế trống của một quan viên, mà là chỗ trống của rất nhiều quan viên, việc này gây chú ý cho rất nhiều người, trong tình huống này, rất ít người dám động tay chân bên trong, cho dù muốn chiếu cố tới thế lực một phương nào đó, cũng sẽ không kiêng nể gì.
Cách làm có khả năng nhất trong tình huống này chính là sắp xếp vài chức vụ ở một bên mà hắn muốn chiếu cố, nhưng mức độ tuyệt không thể vượt qua giới hạn thế lực khác có thể chịu đựng, các thế lực khác cũng có thể có thu hoạch, tuy ăn không no, lại cũng không phải không thể ăn, như vậy mọi người mới không thể trở mặt, chỉ phân cao thấp âm thầm thôi.
Nhưng Dương Phàm lại không như vậy, theo kinh nghiệm mà đích thân hắn nhìn người, những người xuất thân hàn tộc và xuất thân thế tộc đều chỉ chiếm một phần rất nhỏ, người thuộc phe phái Võ Tam Tư và Lý Chiêu Đức lại chiếm đại đa số.
Những người này vốn cũng xuất thân là hàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/say-mong-giang-son/2008823/chuong-644.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.