Các hòa thượng tay nắm chặt côn cùng Tiết Hoài Nghĩa ra khỏi chùa Bạch Mã.
Nhất Trọc đạo nhân đi sau cùng đang cúi đầu suy nghĩ, bỗng nhiên hắn giữ chặt Tiểu Man thấp giọng nói:
- Dương gia tiểu nương tử, Phương Trượng đại sư có thể thay nhà ngươi ra mặt cho phu quân nhưng ngươi không thích hợp để đi cùng.
Tiểu Man giật mình nói:
- Vì sao ạ? Lang quân bị bắt đi một ngày ta thật sự rất lo lắng cho chàng, ta...chỉ cần đi theo thôi. Thấy chàng bình an vô sự mới có thể an tâm được.
Nhất Trọc đạo nhân lắc đầu nói:
- Tiểu nương tử, ngươi thật sự không nên có mặt, trước tiên hãy để Tiết sư đi thôi. Nếu có thể cứu được Lang quân nhà ngươi ra thì vợ chồng ngươi có thể gặp nhau. Nếu không cứu được ngươi vẫn còn con đường sống. Mếu giờ ngươi xuất hiện trước mặt mọi người họ sẽ biết ngươi đến nhờ vả Phương Trượng. Tuy không nói ra nhưng Phương Trượng cũng biết ra mặt cho phu quân ngươi không chắc thành công.
Tiểu Man nghe lão nói nhưng vẫn có gì đó không tin lắm định hỏi lại nhưng vừa lúc ấy Tiết Hoài Nghĩa vừa nghiêng đầu thấy Nhất Trọc kéo áo Tiểu Man liền trừng mắt quát:
- Thập Lục, ngươi định làm gì em dâu vậy? không ra thể thống gì cả?
Nhất Trọc đạo nhân liền buông tay áo Tiểu Man nhìn Tiết Hoài Nghĩa nói:
- Phương Trượng, đệ tử nghĩ Phương Trượng lấy danh là ân sư của Thập Thất đến Ngự Sử đài là tốt nhất. Nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/say-mong-giang-son/2008203/chuong-345.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.