🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tiểu Man đồng ý, đi nhanh ra ngoài. Dương Phàm thấy nàng rời khỏi, bất giác thở phào nhẹ nhõm. Bây giờ sống cùng Tiểu Man, hắn cũng có cảm giác không được tự nhiên lắm. Vợ chồng chả ra vợ chồng, bằng hữu chẳng giống bằng hữu, cũng không biết hai người cứ gượng gạo xấu hổ như thế đến bao giờ.



Tiểu Man mới vừa đi ra phòng khách, Dương Tam Tỷ cầm vạt váy chạy tới, thở hồng hộc nói:



- Phu nhân, Cao cô nương, Lan cô nương lại tới.



Tiểu Man vừa nghe liền mừng rỡ, vội vàng đi ra ngoài nghênh đón. Vừa mới đi tới tiền viện, đúng lúc Cao Oánh và Lan Ích Thanh tới, Tiểu Man nhảy lên nghênh đón. Nàng còn chưa kịp lên tiếng, nhóm nữ thị vệ đã vây quanh, nhìn từ đầu xuống chân. Tiểu Man kinh ngạc nói:



- Sao nhìn ta như vậy?



Cao Oánh cười nói:



- Chúng ta coi xem ngươi có gì khác hôm qua.



Đám nữ tử kia ồn ào cười ha hả khiến cho Tiểu Man đỏ mặt, trừng mắt nhìn nàng ta nói:



- Có gì khác chứ? Nha đầu xấu xí, hôm nay ngươi tới để giễu cợt ta à, không sợ sau này thành thân sẽ bị ta chọc ghẹo sao?



Một nữ thị vệ chen lên trước, nhướn mày nháy mắt nói:



- Tiểu Man tỷ, ta nghe nói lần đầu tiên làm việc đó rất đau, tỷ có đau không vậy?



- Ơ, các ngươi….sao có thể nói những lời như thế chứ!



Tiểu Man vừa tức vừa thẹn, khuôn mặt đỏ ửng.



Cao Oanh tay trái nâng tay phải, tay phải

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/say-mong-giang-son/2008122/chuong-307.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Say Mộng Giang Sơn
Chương 307: Thuyết khách
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.