Lúc mặt trời bắt đầu mọc đằng đông, Dương Phàm đi ra từ một gian phòng khác, ngẩng đầu nhìn bầu trời, rồi rón ra rón rén đi về phía tân phòng có dán chữ hỷ đỏ thắm.
Sau khi an ủi Uyển Nhi một hồi, nhân khi sắc trời còn tối, hắn vội vã trở về. Trước tiên, hắn ngồi nghỉ trong một gian phòng yên tĩnh, đợi đến khi ánh bình minh hiện lên, lúc này mới chạy về tân phòng. Ngày đầu tiên, tân lang, tân nương không thể để đám người hầu thấy họ không ngủ chung một phòng.
Dương Phàm lúc đầu còn lo Tiểu Man cài then cửa ngủ, không tránh được việc phải gõ cửa đánh thức nàng. Ai ngờ vừa nhẹ nhàng đẩy cửa phòng, cửa phòng lại mở ra ngay, Dương Phàm cẩn thận đi vào. Đi vào trong phòng thì thấy màn không buông, trong chiếc áo ngủ bằng gấm chỉnh tề, Tiểu Man gục trên chiếc bàn ở bên cửa sổ, đang chìm trong giấc ngủ.
Dương Phàm nhẹ nhàng bước qua, chỉ thấy Tiểu Man nghiêng đầu ghé vào bàn, trong tay còn cầm một cây bút lông, trước mặt có một chồng các danh mục quà tặng. Dương Phàm nghiêng đầu nhìn, thấy trước mặt Tiểu Man là một tệp giấy, trên giấy có ghi chép từng dãy chữ nhỏ, chính là danh sách mà Tiểu Man viết ra.
Dương Phàm nhẹ nhàng thở dài, lấy bút lông trên tay nàng đăt trên bàn, lại đi tới giường lấy chăn mỏng che lên người cho nàng. Còn hắn thì ngồi xuống chiếc ghế đối diện, lẳng lặng nhìn nàng.
Tiểu Man kê hai tay làm gối, đầu hơi nghiêng, trang sức trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/say-mong-giang-son/2008119/chuong-305.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.