- Thần Dương Phàm bái kiến Thánh nhân!
Dương Phàm đứng vái chào, hai tay cung kính.
Hắn biết Uyển nhi đang nhìn mình không chớp mắt, nhưng Võ Tắc Thiên cũng đang nhìn hắn, giờ khắc này, hắn không dám có chút sơ sẩy.
Võ Tắc Thiên hỏi:
- Ngươi có chuyện gì bẩm tấu với trẫm?
Dương Phàm chắp tay nói:
- Học sĩ Vương Khánh Chi dẫn hơn trăm người các giới Lạc Dương quỳ ở bên ngoài Ngọ Môn, dâng biểu thỉnh nguyện.
Võ Tắc Thiên ngẩn ra, kinh ngạc nhìn về phía Thượng Quan Uyển Nhi, Uyển nhi chủ trì Học sĩ môn, việc này phần lớn là nàng trông coi. Uyển nhi nhẹ nhàng lắc đầu, tỏ vẻ nàng cũng không biết, Võ Tắc Thiên liền chuyển hướng Dương Phàm, hỏi:
- Bọn họ thỉnh chuyện gì?
Dương Phàm khấu đầu nói:
- Xin Thánh nhân lập Võ Thừa Tự làm Thái tử!
- Hả?
Võ Tắc Thiên nghe vậy sắc mặt trầm xuống. Võ Thừa Tự muốn vị trí Thái tử bà hiểu rõ chứ, chỉ là bà không ngờ Võ Thừa Tự lại thiếu kiên nhẫn như vậy. Đối với vị trí Thái tử, bà vẫn chưa quyết định thì Võ Thừa Tự lại nôn nóng động thủ rồi.
Thân phận bất đồng, tâm thái cũng bất đồng. Lúc trước khi Võ Tắc Thiên muốn xưng đế, đám người Võ Thừa Tự, Võ Tam Tư từng nhiều lần tổ chức dân chúng Lạc Dương ủng hộ lên ngôi, nên khi nghe được tin tức này, trong lòng Võ Tắc Thiên vô cùng vui mừng.
Hiện giờ bà đã là Thiên tử, Võ Thừa Tự lại dùng chiêu thức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/say-mong-giang-son/2008105/chuong-296.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.