Phía trước hai tòa phòng thành Minh Uy, Vũ An, người đông như kiến, tiếng chém giết rung trời, lửa bốc lên không ngừng, khói đen tràn ngập! Đá lớn đá nhỏ bay múa đầy trời. Tên bắn như sao băng bay qua bay lại không ngớt. Người Đột Quyết tấn công quan ải chẳng những dùng đá, cung, còn trộn lẫn thạch tín, độc dược với phân trâu, sau khi đốt ném lên đầu thành, dùng khói độc hun mắt mũi đối phương.
Thủ thành quân Đường thì dùng thân cây, lôi thạch, dầu sôi, nước sôi dội xuống. Nỏ lớn và máy ném đá liên tục bắn vật nặng ra ngoài thành. Mỗi một khối đá lớn rơi xuống, thế nào cũng có vài người Đột Quyết xui xẻo bị giã thành thịt nát.
Chiến tranh luôn tàn khóc. Công thành lại càng tàn khốc hơn. Bên thủ có được địa lợi, tất nhiên so với bên công có ưu thế lớn hơn, cộng thêm mười ngàn viện quân Lâu Sư Đức mang đến, hai vạn năm ngàn người Bạch Đình thủ quân, đã phòng thủ hai tòa thành Minh Uy, Vũ An thực kiên cố. Số thương vong của người Đột Quyết gấp bội lần bọn họ, nhưng trước một trăm ngàn đại quân thủ thành, vẫn khó tiến thêm bước nào.
Tướng lĩnh công thành Đột Quyết xanh mặt chỉ huy binh mã xung phong liều chết. Gã biết rõ, bây giờ còn chưa đến lúc phá thành, hiện tại, bọn họ chỉ là làm tiêu hao binh lực thủ thành, đổi mạng người mình mà tiêu hao đi mạng địch.
Trong thành vốn có hai vạn năm ngàn quân coi giữ. Trừ số người tử vong và trọng thương không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/say-mong-giang-son/2008082/chuong-279.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.