Kết thúc trận chiến, Lư Bất Cổ quay về lều trướng của mình, cởi bì giáp nặng trịch xuống, “bịch bịch” ném lên giường, ngồi xuống chăn thảm, thở hổn hển.
Thân binh bưng đồ ăn lên. Trên mâm có một khối thịt dê nóng hổi vẫn còn tơ máu nhồi với rau dại hấp cách thủy, mùi thơm bay tứ phía. Ngoài ra còn có một cái bánh điệp hồ, một bình rượu sữa ngựa. Lư Bất Cổ rút tiểu đao bên lưng ra, cắt miếng thịt dê còn ướt, hai đầu lông mày mơ hồ chút vẻ ưu tư.
Y là tộc trưởng bộ lạc Khiết Đan. Bộ lạc của y là bộ lạc mạnh nhất trong chư bộ Khiết Đan. Dũng sĩ thủ hạ cường tráng có hơn vạn người. Trước khi sẵn sàng góp sức với Đột Quyết, A Sử Na bộ và A Sử Đức bộ đều đã từng mời chào y. Sau vì A Sử Đức bộ đưa ra điều kiện lớn hơn, chia cho y một mảnh thảo nguyên phì nhiêu lớn, Lư Bất Cổ liền tuyên thệ trung thành với Chu Đồ.
Lư Bất Cổ lo lắng vì hôm nay bộ lạc của mình đảm nhiệm chủ công, mà thương vong thật sự quá nghiêm trọng. Lư Bất Cổ vừa mới tuần tra toàn doanh, kiểm tra tổn thất. Nhân số thương vong quá lớn khiến cho y bất an. Y quyết định sáng mai sẽ báo cáo tổn thất với Chu Đồ, thỉnh cầu để bộ lạc mình làm quân phụ chiến. Chu Đồ vẫn luôn khoan hậu với mình, y tin nhất định Chu Đồ sẽ đáp ứng.
Cùng lúc đó, A Sử Đức bộ và A Sử Na bộ ở trên Thạch Lạp Tử sơn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/say-mong-giang-son/2008081/chuong-278.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.