Nếu Địch công còn không tin tưởng được, trong triều làm gì còn người tốt nữa.
Dương Phàm vái chào:
- Tiểu tử kiến thức nông cạn, tất cả thuận theo sắp xếp của ngài.
Địch Nhân Kiệt gật gật đầu, Dương Phàm vốn là bạn tốt của con lão, lại cứutính mạng lão, Địch Nhân Kiệt vốn coi hắn là thân cận, lúc này biết nhau cùng chung chí hướng, liền càng thấy thân thiết, lão hỏi một cách đơngiản việc Dương Phàm lấy được các chứng cớ, nghe chi tiết mổ bụng sinhcon, bất giác gương mặt cũng biến sắc.
Thổn thức thở dài, Địch Nhân Kiệt nói:
- Hiên Chất thật tố bụng, tâm tư cũng kín đáo.
Cô nương Đóa Đóa kia hôm qua cũng hỏi chỗ ở của lão phu thông qua sai nhaHình Bộ, bọn họ không bắt được người, khó tránh sắp xếp người bên ngoàinơi ở của lão, ngươi từ trong rừng lẻn vào, hãy từ chỗ đó mà rời đi.
Dương Phàm nói:
- Tiểu chất cũng có ý đó, còn một chuyện nữa tiểu chất cần đi làm, đồ này giao cho bá phụ, tiểu chất cáo từ.
Địch Nhân Kiệt nhận lời, nhìn Dương Phàm đi ra ngoài, nhân tiện nói:
- A Thịnh!
Thư A Thịnh lên tiếng trả lời, Địch Nhân Kiệt nói:
- Đem đồ này cất giấu cẩn thận.
Thư A Thịnh nhận bao đồ, Địch Nhân Kiệt đi về phía thư phòng. Hiện giờ biết người đứng sau lưng vụ Hắc Xỉ Thường Chi chính là Võ Thừa Tự, vậy thìdễ rồi, chỉ cần đem tin này tiết lộ cho Võ Tam Tư, gãsẽ liền chủ độngnhảy vào gây phiền toái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/say-mong-giang-son/2007929/chuong-198.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.