Thái Bình công chúa nghe xong lời Võ Tắc Thiên nói, khẽ xoa cằm, vẻ thế nào cũng được, nói:
- Nếu a nương đã chỉ bảo, vậy nữ nhi sẽ ở lại Long Môn làm bạn với a nương.
Võ Tắc Thiên thấy vẻ mặt nàng ảm đạm, biết hôm nay hoàng thân quốc thíchđược mời đều tề tụ cả nhà, phần lớn có đôi có cặp, con gái tức cảnh sinh tình, nhớ đến vong phu, cho nên cũng thấy thương cho con gái, thầm thởdài, nói với Thượng Quan Uyển Nhi:
- Uyển Nhi, trẫm đi du ngoạncũng không có chuyện gì quan trọng cả, ngoại trừ những lúc xử lý tấuchương thì ngươi không cần lúc nào cũng đợi ở ngự tiền mà hãy đi theochăm sóc cho Thái Bình, hai ngươi thân nhau, ngươi quan tâm tới nó nhiều cho ta.
Thượng Quan Uyển Nhi thần tình đang mơ mộng, nghĩ đếnchàng thiếu niên tuấn tú kia, đột nhiên nghe Võ Tắc Thiên nhắc đến mình, liền giật mình, nghe xong căn dặn của Võ Tắc Thiên thì như mở cờ trongbụng, vội vàng đáp:
- Uyển nhi tuân mệnh!
Thượng Quan Uyển Nhi âm thầm vui mừng, từ lúc lấy hết dũng khí bộc bạch tình cảm củatrái tim đối với Dương Phàm, trái tim Uyển nhi nàng rốt cuộc đã có chủ,chỉ có điều bất hạnh thay thân phận nàng quá đặc biệt, không được tự donên chưa từng có cơ hội cùng tình lang hẹn hò, cuối cùng lần này đã cócơ hội rồi.
Thượng Quan Uyển Nhi hận không thể lập tức báo tintức tốt này cho Dương Phàm biết, nhưng nàng biết giờ phút này cố nhiênlà không nên rời khỏi đây, mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/say-mong-giang-son/2007867/chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.