Bốn bề núi non lượn lờ xanh, hồ Tam Xuyên sâu rộng gợn sóng.
Gió xuân không thấy được ý hưng vong
Sắc cây cỏ vẫn phủ đầy cổ thành
Khói buồn mưa rít nại hoa sinh, cung khuyết trâm cư đế thành cũ.
Nếu hỏi chuyện hưng phế cổ kim, mời quân tử chỉ cần nhìn thành Lạc Dương.
Muốn biết Lạc Dương thịnh hay suy, chỉ cần nhìn đường phố là biết.
Đường phố lúc này, vô cùng sầm uất.
Phiến đá màu xanh đen bằng phẳng trải thành một bình diện rộng lớn, khiến tầm nhìn của con người mở ra như nước trút đổ.
Xa xa, mái hiên đen, những cây cột trụ màu son, những tường thành màuvàng, kết thành một hình ảnh ngắn gọn mà điêu luyện, trang nghiêm màlong trọng, vô cùng tráng lệ. đó là cánh cửa thành nguy nga đồ sộ.
Cái bệ cao lớn, ba cổng ra vào, hành lang đông tây, những chỗ khuyếtđông tây và hai bên đường cái, những hành lang nối tiếp nhau như thanhthước cuộn, tiến vào cánh cổng trang nghiêm khí thế ngùn ngụt đó, trướcmặt là một con đường lớn rộng 150 mét, dài đến bốn cây số- đường lớn nơi đóng đô.
Đường lớn nơi lập đô thẳng tắp như một thanh kiếm sắc, mũi kiếm hướng ra ngoài, trực chỉ Long Môn Y Khuyết, conđường lớn dài bốn cây số giống như mũi kiếm thẳng tắp, lưỡi kiếm chínhlà cửa chính hoàng cung đến Thiên Môn, chuôi kiếm là đường trung trựccủa Minh Đường và Thiên Đường… những tòa cung điện to lớn đứng sừng sững trong hoàng cung trên đường trung trực đó.
Trong Minh Đường, là một tòa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/say-mong-giang-son/2007631/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.