🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Một tiểu nữ tử thiên kiều bá mỵ giống như người vợ nhỏ bỏ nhà theo traicứ ở lỳ tại nhà ngươi không chịu đi, ngươi có thể đuổi cô ta ra khỏi nhà được sao?



Đương nhiên không thể!



Cho nên, ngươi không đi, ta đi!



Dương Phàm dứt khoát, kiên quyết xông ra đầu đường.



Nhìn hắn đi ra cửa, trong mắt Thiên Ái Nô chợt lóe lên tia sáng.



Nàng không chịu đi, đương nhiên bởi vì cách làm của quan phủ không hềcao minh, quan phủ căn bản không đủ lực lượng để điều tra toàn bộ thànhLạc Dương, cho nên mới vận dụng thủ đoạn “ Đả thảo kinh xà “ này, cốgắng dụ nàng ra. Nhưng chiêu này nhìn có vẻ tầm thường nhưng hầu hếtnhững người bị truy nã đều bị mắc lừa.



“ Việc liênquan đến mình, quan tâm sẽ bị loạn! “ Một khi thật sự bị người ta pháthiện thì sẽ bị bắt vào nhà giam, con người theo bản năng muốn tránh ranguy hiểm, ai có thể bình tĩnh, to gan ứng phó với sự kiểm tra của quanphủ? Thế nhưng Thiên Ái Nô lại là một thích khách siêu đẳng được phái đi ám sát Võ Tắc Thiên, sự can đảm của nàng rõ ràng không nằm trong sốnhững người như kia.



Nhưng không trốn không có nghĩalà phải ở lại trong thành Lạc Dương, thành Lạc Dương lớn như vậy, nhấtlà nha môn quan phủ đông đảo, phủ đệ quan viên rất nhiều, thương khố nhà kho...nơi nào cũng rất dễ để lẩn trốn, Thiên Ái Nô cũng không phải làcô gái lấy oán trả ơn đối với ân nhân cứu mạng.



Vấn đề là, ngay lúc Dương Phàm

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/say-mong-giang-son/2007602/chuong-20.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Say Mộng Giang Sơn
Chương 20: Dân chúng phường Tu Văn giác ngộ
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.