Edit by ttan
Trong một thoáng, Dương Lưu Thư đoán rằng Hướng Đông Dương đang xem một bộ phim ngắn, nhưng vẻ mặt của anh lại không giống.
Người đàn ông là như vậy, vào lúc bạn cho rằng bạn đã hiểu anh thì lại phát hiện ra anh còn một mặt khác.
Không cách nào đoán được.
Cô chậm rãi đi vào.
Rõ ràng trông anh rất chăm chú, cô cũng không hề phát ra chút tiếng bước chân nào, Hướng Đông Dương vẫn ngẩng đầu ngay lập tức.
Ánh sáng yếu ớt, anh khẽ cười.
"Sao không ngủ?"
"Anh đang xem gì thế?" Cô đứng sau máy tính, "Em xem được không?"
Hướng Đông Dương vẫy vẫy tay với cô.
Dương Lưu Thư vòng qua bàn, đến bên cạnh anh, nhìn qua màn hình máy tính, cả trái tim lập tức co rút mãnh liệt.
Video được quay vào thời điểm tốt đẹp nhất của bọn họ.
Ban đầu cô dùng tay cầm điện thoại tự quay, màn hình rung lắc vô cùng lợi hại, anh cũng không phối hợp cho lắm.
Những gì đang phát là cô cáu kỉnh nắm cổ áo anh.
Lúc ấy cô đã nói gì nhỉ?
Cô nói: "Anh là bạn trai em, em sợ gì chứ? Ngay cả khi em hôn anh thì người khác nói gì được em?"
Sau đó cô cố định lại điện thoại, trực tiếp đẩy ngã anh, cưỡi lên người anh, cưỡng hôn anh, nhưng sau đó vẫn bị anh đè xuống, bị anh "giải quyết" đến ngoan ngoãn.
Ký ức đột nhiên được khơi dậy, khóe miệng cô không kìm được cong cong.
Tựa như đã từng ăn một viên kẹo cực kỳ ngọt ngào, khi nghĩ lại, đầu lưỡi vẫn cảm nhận được vị ngọt.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/say-me/1048205/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.