"Cái gì???!"
Lê Mông tiếp tục nói: "Kỳ phát tình bình thường chỉ cần một ống thuốc ức chế là có hiệu quả, mà omega bị đánh dấu, vào kỳ phát tình sẽ đặc biệt ỷ lại vào pheromone của alpha, tác dụng của thuốc ức chế lúc này sẽ giảm đi rất nhiều, tiểu thiếu gia dùng ít nhất năm ống, cưỡng ép ức chế dục vọng sẽ chỉ tăng thêm gánh nặng cho cơ thể, cộng thêm cậu ấy bị suy tim bẩm sinh, tình huống mới nguy hiểm hơn vài phần. Tuy nhiên, thuốc cũng chỉ có thể giải quyết được phần ngọn, kỳ phát tình này, tốt nhất là đưa alpha đến, pheromone của alpha có hiệu quả trấn an cao hơn so với thuốc."
"Khoan đã, khoan đã." Trần Chước giơ tay, không thể để ý tới những logic trong lời nói của ông: "Alpha? Ý bác là Tiểu Tửu nhà chúng tôi bị đánh dấu? Đánh dấu hoàn toàn?"
Lê Mông thập phần hiểu được tâm tình của anh, vẻ mặt bình tĩnh gật đầu: "Là đánh dấu hoàn toàn, không phải dấu cắn tạm thời."
"Vả lại, tình hình thân thể của Trần Túy không thích hợp để làm phẫu thuật loại bỏ dấu hiệu, dấu hiệu này sẽ theo cậu ấy cả đời. Một điều nữa là, omega trong thời kỳ phát tình nếu bị đánh dấu, khả năng thụ thai sẽ rất cao. Gia đình mình nên tìm alpha kia, càng sớm càng tốt."
Cứ như vậy, Trần Chước và Trần Nhưỡng rốt cục ý thức được cây cải thảo quý giá nhất nhà mình không biết làm sao lại bị heo rừng ở chỗ nào triệt để ăn sạch...
Trần Nhưỡng vắt khăn ướt, đắp lên trán em trai, lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/say-me-bat-tinh/1656388/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.