Chờ Trần Túy xong xuôi bước xuống đại sảnh, đập vào mắt chính là Lâm Kiêu Lam cùng Hàn Giản Chi có đôi có cặp đứng tiễn khách.
Party tối qua cũng không phải phần tất yếu của hôn lễ, những người được mời tham dự đều là bạn bè thân thiết của bọn họ, ai cũng còn rất trẻ tuổi, vậy nên mới có thừa tinh lực tiệc tùng thâu đêm, thẳng đến thời điểm mặt trời mọc của ngày hôm sau, cả đám người kia mới hai mắt thâm quầng trở về mà lòng còn chưa thỏa mãn.
Vị trí hai người bọn họ đứng đối diện với ánh mặt trời, Trần tiểu thiếu gia vừa nhìn được một lúc đã cảm thấy vô cùng chói mắt, đầu càng thêm đau nhức, dứt khoát quay đầu sang chỗ khác không nhìn nữa.
Bất quá cậu không nhìn người ta, không có nghĩa là người ta không nhìn cậu.
Trần Túy tận lực giảm bớt cảm giác tồn tại của mình, cúi đầu muốn đi qua cửa của khách sạn để ra ngoài.
"Tiểu Tửu!" Lâm Kiêu Lam chạy bước nhỏ đến trước mặt Trần Túy.
Trần Túy khựng lại tại chỗ, cảm thấy trên tay bất chợt ấm áp.
Là Lâm Kiêu Lam nhét ly sữa nóng vào tay cậu.
"Uống say rất có hại cho dạ dày, em uống ly sữa nóng trước đi."
Trần Túy cúi đầu nhìn ly sữa trong tay, hơi nóng bốc lên làm mờ hai mắt.
Lâm Kiêu Lam luôn thích lấy sữa nóng để dỗ cậu.
Lâm Kiêu Lam lại chỉ chỉ về phía cửa kính: "Anh gọi cho em chút bánh ngọt, có muốn qua đó ăn không?"
Lâm Kiêu Lam luôn biết rõ khẩu vị của cậu, cũng luôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/say-me-bat-tinh/1656385/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.