Sau khi tiễn Diệp Lam về, Lục Miên chạy thẳng về biệt thự, hồi hộp chờ đợi ở cửa gần nửa tiếng, King mới vinh quang trở về, vừa nhìn thấy Từ Trầm, Lục Miên liền lao tới, cả người nhảy lên ôm chầm lấy Từ Trầm, hai chân quặp chặt lấy eo anh, hai tay ôm mặt anh hôn xuống mãnh liệt: “Eric tuyệt vời quá!! Khí thế giết 4 đầu người đẹp trai điên a a a a!!!!”
“Em học những lời nói sến sẩm này ở đâu thế.” Từ Trầm ôm lấy eo cô mỉm cười đầy dung túng, tránh cho cô khỏi bị trượt xuống, các thành viên trong đội đang nhìn họ, anh cũng có chút ngượng ngùng.
“King cũng cực kỳ giỏi!” Lục Miên được Từ Trầm bế vào biệt thự, cô còn không quên giơ ngón tay cái với mấy người Đại Châu, Cảnh Đồng ở phía sau: “Ván đầu thắng quá đẹp, đội trưởng Dao Quang không hổ là tay trộm rừng thần sầu! Còn có Đại Châu, chiêu phản công dưới trụ đúng là muốn nghịch thiên mà! Mộc Thiên, hỗ trợ của cậu có thể nói là tầm nhìn đẳng cấp thần luôn! Poppy của Cảnh Đồng dâng đầu người cũng rất giỏi!”
“Ơ này, sao đến lượt em lại không có lời hay ho nào để khen vậy! Không được, chị cũng phải khen em vài câu đi chứ!” Cảnh Đồng không phục liền đuổi theo, nhưng Lục Miên đã bị Từ Trầm bế vào trong phòng.
Từ Trầm ấn cô lên ván cửa, không nói một lời đã hôn xuống, cạy miệng cô ra, hai người say đắm triền miên cắn mút, Lục Miên đưa tay xuống kéo thắt lưng của Từ Trầm, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/say-giac-he/3743379/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.