Cuối tuần, sau khi Lục Miên ăn sáng xong, liền đeo cặp lên rồi đi ra ngoài.
“Miên Miên, mới sáng sớm mà con định đi đâu thế?” Lục Thời Huân ngồi ở phía sau đang cầm một tờ báo hỏi.
“Con đến cửa hàng kính để đo lại thị lực, hình như gần đây lại lên độ rồi ạ.” Lục Miên tháo chiếc kính gọng lớn ra, nhìn xuống và bất lực nói.
“Đừng đọc sách lâu quá, để mắt con có thời gian nghỉ ngơi nhiều hơn.”
“Vâng, con biết rồi ạ.” Lục Miên xỏ giày thể thao màu trắng vào rồi bước ra khỏi cửa.
Độ cận của cô không quá cao, chỉ hơn 2 độ thôi, bây giờ ngồi ở hàng ghế sau, đến bảng đen cũng không nhìn rõ nữa, hiển nhiên là đã tăng độ rồi.
Một cửa hàng mắt kính lớn ở trung tâm thành phố đang có chương trình giảm giá 20%, Lục Miên bước vào, nhìn thấy vô số những dãy gọng kính muôn màu muôn vẻ khác nhau, cô nghĩ mình cũng đã đến lúc nên thay gọng kính mới rồi. Gọng kính của cô mới thay một năm trước, vậy mà ốc vít đã hơi lỏng lẻo rồi.
Ánh mắt cô dừng lại trước những chiếc gọng ở tủ kính trước mặt một lúc, phát hiện ra giá cả của cửa hàng này không hề rẻ chút nào, một chiếc gọng kính bình thường cũng có giá hơn 300 tệ (~ 1tr),gọng kính tốt hơn chút thì cũng có giá 700 800, thậm chí hơn một ngàn(~3,5tr)…..
Bình thường Lục Miên cũng ít khi tiêu tiền, nên cô thoải mái chọn lựa kiểu dáng mà mình thích rồi đeo thử lên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/say-giac-he/3743345/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.