Sau vụ cầu hôn tại hiện trường hôn lễ, cha mẹ Bối đã để ý đến Khả Lạc, con dâu tương lai của gia đình. Cho nên, Dực thiếu dự đoán bản thân sắp phải đưa “bạn gái” về ra mắt gia đình rồi!
Mạc Đình Cảnh cũng không nán lại quá lâu ở hôn lễ của mình mà tìm cách “chuồn” về phòng tân hôn với Bối Mạt.
Đứng trước cửa phòng, trái tim hắn cứ đập loạn nhịp không sao có thể kiểm soát được. Hít sâu một hơi, cố gắng che giấu cảm giác bồn chồn, nông nóng trong lòng, hắn mở cửa bước vào.
Cạch.
Cửa phòng bật mở, đập vào mắt hắn là bóng dáng của người dấu yêu.
Bối Mạt trong tà váy trắng tinh khôi, ngoan ngoãn ngồi trên giường, chờ đợi hắn xuất hiện. Có lẽ vì quá căng thẳng, bản thân cô cũng không nhận ra sự xuất hiện của hắn.
Mạc Đình Cảnh thấp giọng cười một tiếng, rảo bước về phía Bối Mạt. Khăn chùm đầu đột nhiên được vén lên khiến cô giật nảy một cái, ngước mắt nhìn hắn.
Cô tròn mắt nhìn: “Anh... anh...”
Hắn vươn tay, đặt ngón tay lên cánh môi đang mấp máy, chặn lại mọi lời nói của cô. Khôm người, hắn đặt lên trán cô một nụ hôn. Khóe miệng cong lên vẽ thành một nụ cười đẹp đẽ.
Giọng nói hắn trầm thấp, khàn khàn mà du dương: “Suỵt, đừng căng thẳng. Đêm nay, hãy để anh 'yêu' em hết mình.”
Bối Mạt đỏ mặt, chậm rãi gật đầu.
...
Ngoài sân nhà, khách khứa cứ đến rồi lại đi. Những lởi chúc phúc, trò chuyện vui vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/say-em-quen-loi-ve/3475969/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.