“Cứt chó và phân chim!”
“...”
Hay lắm hai đứa ạ!
Tên của hai đứa quả thực là cực phẩm có một không hai. Tám tỷ người trên thế giới này cũng không ai có cái tên đặc biệt như hai đứa đâu. Cho nên, đừng lo lắng sẽ không nổi bật giữa chốn đông người!
Bối Mạt thực sự cạn lời với người đàn ông nào đó luôn rồi. Cô nở nụ cười bất đắc dĩ, sau đó vẫn là tự thân vận động, tự nghĩ tên cho con.
“Người anh sẽ là Mạc Quân Thành.”
“Người em sẽ là Mạc Quân Nghị.”
Mạc Đình Cảnh nghe đến đây, lòng không hiểu sao đột nhiên lại cảm thấy không mấy vui vẻ. Hắn bĩu môi, giở thói trẻ con làm nũng:
“Anh cũng muốn được vợ đặt tên cho.”
“Mạc vô liêm sĩ, biến thái, chua lè chua lét!”
Mạc Đình Cảnh: “??!”
...
Thời gian thấm thoát trôi qua, thoát cái đã gần sáu tháng kể từ khi Bối Mạt hạ sinh Thành và Nghị. Ngày tổ chức hôn lễ của hắn và cô cũng đã được ấn định, chỉ việc vừa sống vui vẻ vừa chờ đợi ngày trọng đại ấy đến mà thôi.
Chỉ là, đôi khi chờ đợi quá nhiều sẽ khiến cho đầu óc con người không còn được tỉnh táo mà trở nên hơi đ.iên đ.iên khùng khùng. Mạc Đình Cảnh chính là ví dụ điển hình cho điều đó.
“Bé cưng.”
“Con nhỏ uống sữa xong rồi. Vậy phần của con lớn đâu?”
Vừa nói, hắn vừa đè Bối Mạt ra ghế sofa, không chút do dự vén áo cô lên, đẩy chiếc áo ngực vướng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/say-em-quen-loi-ve/3475967/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.