Thiệu Phong nhìn Mạc Đình Cảnh hai mắt nhắm nghiền trên giường, không khỏi thở dài đầy bất lực.
Bối Mạt lấp ló bên ngoài cửa phòng. Khuôn mặt xinh đẹp tràn đầy thấp thỏm, lo âu.
“Chú... chú ấy ổn chứ ạ?”
“Ổn.”
Thiệu Phong gật đầu, đưa mắt nhìn cô. Suy nghĩ một lúc, anh mới lên tiếng.
“Tôi có thể biết lý do tại sao cậu ấy lại ngất xỉu không?”
“Khụ... cái... cái này...”
Bối Mạt ấp a ấp úng, cảm thấy đây không phải vấn để mà ngày một ngày hai là có thể giải thích xong được. Cho nên, cô không chút do dự quay đầu bỏ chạy, để lại một Thiệu Phong đứng hình, ngỡ ngàng và ngơ ngác.
Thiệu Phong: “??!”, cô bé ấy bị ma nhập hả?
...
“Em thích anh!”
“Mạc Đình Cảnh, người em thích là anh!”
Âm thanh quen thuộc vang lên trong không gian đất trời rộng lớn, giữa biển khói mờ ảo không thấy bến bờ.
Mạc Đình Cảnh đứng chôn chân tại chỗ, nhất thời chẳng thể tiêu hóa lời nói của Bối Mạt.
Cô thích hắn thật sao?
Hay...
Đây chỉ đơn thuần là một trò đùa tình ái rẻ mạt?
Mạc Đình Cảnh không biết, lí trí của hắn dường như đã mất đi khả năng tư duy logic. Thứ duy nhất hiện tại còn hoạt động, có lẽ chỉ còn trái tim hắn mà thôi.
Hít sâu một hơi, hắn tiến về phía trước, muốn vượt qua biển sương khói này để tìm đến chủ nhân lời tỏ tình. Thế nhưng, chưa đi được mấy bước, âm thanh đầy từ tính quen thuộc kia lại lần nữa vang lên.
“Thật sự cho rằng tôi thích chú sao?”
“Già như vậy, yếu như thế, bà đây cóc thèm!”
Phập!
Không còn là lời tỏ tình hay những câu nói đường mật, lần này, lời nói kia chẳng khác nào mũi tên sắc nhọn, trực tiếp khiến trái tim hắn rỉ m.á.u.
Lí trí đứt đoạn, trái tim vỡ vụn, Mạc Đình Cảnh cười lạnh một tiếng. Hắn nghiến răng nghiến lợi, vung tay về phía truớc, tức giận lớn tiếng:
“Cmn! Ông đây mới có ba mươi tuổi, già cái rắm.”
...
Bốp!
“Ui da...”
“Mạc Đình Cảnh, chú nằm mơ cũng có thể tác động vật lý lên người khác sao?”
Bối Mạt nhăn nhó, xoa xoa cái trán bị đau đang đỏ bừng một mảng, nhìn hắn đầy oán trách.
“Còn nữa, cái gì mà ba mươi tuổi chưa già?”
“Chẳng lẽ chú cho rằng bốn mươi tuổi mới già?”
Mạc Đình Cảnh vừa tỉnh dậy, hai mắt đầy mông lung, ngơ ngác nhìn bé cưng trước mặt.
Nằm mơ?
Vậy có nghĩa, tất cả những gì vừa xảy ra đều là hắn tự biên tự diễn trong chính giấc mơ của mình đấy ư?
Mạc Đình Cảnh: “...”
Đúng là đ.iên thật mà!
Im lặng một lúc, hắn mới nhận ra có điều gì đó không đúng. Hai bên má hắn lập tức phiếm hồng, ngay cả vành tai cũng đỏ bừng. Kinh hãi một phen, hắn trố mắt nhìn Bối Mạt, miệng đắng lưỡi khô lên tiếng:
“Mạt... em đang... đang làm cái gì vậy?”
“Giúp chú vệ sinh cơ thể.”
Bối Mạt nghiêng đầu, mặt không đỏ, tim không đập, bình tĩnh lên tiếng.
“Tiện thể... ngắm luôn body chú nữa.”
Mạc Đình Cảnh kinh ngạc, trợn mắt nhìn cô gái “ngoan ngoãn” trước mặt. Hắn cảm thấy thế giới quan của bản thân sắp đổ nát rồi!
Vì sao, hắn mới ngất xỉu một lúc, tỉnh dậy, thế giới đã biến hóa khôn lường, ngay cả người con gái hắn yêu cũng trở nên lưu manh, vô liêm sỉ như vậy.
Mắt thấy cô sắp di chuyển bàn tay hư hỏng xuống nơi cấm địa không nên đụng đến, Mạc Đình Cảnh lập tức rùng mình, túm chặt lấy tay cô.
Hắn thở dốc một hơi, trong lòng vừa nổi lên những làn sóng kích động, vừa hoảng loạn bất an.
“Mạt, em bĩnh tĩnh lại... để, để tôi tự làm...”
“Em như thế này là đang mạo hiểm tính mạng đấy.”
“Nguy hiểm chỗ nào?”
Bối Mạt hừ lạnh, từng chút một gỡ tay Mạc Đình Cảnh ra. Kì thực, trước kia phải giả vờ giấu giếm này nọ, cô sớm đã mệt đến nỗi thở không ra hơi rồi. Hiện tại, sau khi đem những tâm tư khó nói nhất nói ra, cô chỉ muốn sống hết mình.
“Cháu thích chú... chú thì sao?”
Bối Mạt rũ mi, bình tĩnh buông lời. Câu hỏi của cô, thực chất là một lời xác thực lại mà thôi. Tâm ý của hắn, tình cảm của hắn, nếu không nhìn ra, vậy thì cô chính là một kẻ mù lòa chính hiệu.
Mạc Đình Cảnh cũng chẳng muốn che giấu thứ tình cảm chết tiệt khiến hắn đau đầu, khổ sở trong suốt thời gian dài. Hắn hít sâu một hơi, trầm ổn lên tiếng.
“Thích...”
“Không chỉ thích. Mạt, tôi yêu em.”
Lần đầu nói ra lời này, trái tim hắn không nhịn được mà run lên, ngay cả lời nói cũng run rẩy.
Bối Mạt bật cười thành tiếng, đặt lên trán hắn một nụ hôn, bàn tay hư hỏng nhân cơ hội di chuyển thẳng xuống bên dưới, luồn qua hai lớp vải mà trêu đùa.
“Vậy chúng ta xác định quan hệ yêu đương được rồi. Đã là người yêu thì không nên ngại ngùng đâu chú.”
“Kết quả nghiên cứu chỉ ra rằng: kích thước cục thịt thừa khi “mềm” có chiều dài từ 8,8 đến 9,16 cm và chu vi 9 đến 10 cm là đạt tiêu chuẩn đó.”
“Chú, cháu phải nhân cơ hội này kiểm tra mới được!”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]