Trước khi Lộ Trạch ra khỏi nhà vệ sinh còn cố ý dùng nước lạnh rửa mặt, lại soi gương, tuy rằng sắc mặt không tốt lắm nhưng vẫn rất đẹp trai.
Cậu bước ra ngoài phòng khách, định thay giày ra để đi dép lê trong nhà, Lương Tiêu đi từ phòng bếp ra, trên tay còn cầm theo một ly nước ấm, “Không cần đổi giày đâu, dù sao cũng đã đi vào rồi, cứ trực tiếp ngồi đi.”
Lộ Trạch cũng không kiên trì, cậu đặt mông ngồi xuống sô pha, nhận lấy ly nước ấm Lương Tiêu đưa cho, yếu ớt hỏi: “Uống nước ấm có tác dụng gì không?”
“Em cứ uống đi đã,” Lương Tiêu ngồi xuống bên cạnh cậu, “Nếu không có tác dụng thì anh đi mua thuốc cho em.”
Lộ Trạch uống mấy ngụm nước ấm, cụp mắt nhìn đầu gối của mình và đầu gối của Lương Tiêu đang chạm vào nhau rồi nói: “Ban nãy anh để cho em hôn… là đồng ý rồi sao?”
“Đồng ý cái gì.” Giọng nói của Lương Tiêu không có chút rung động nào.
Trong nháy mắt Lộ Trạch mở to hai mắt, ngẩng đầu tỏ vẻ không tin được nhìn anh, “Vãi, đồng ý ở bên em đó!”
Lương Tiêu mím môi không nói chuyện, Lộ Trạch đặt ly nước “cạch” một cái xuống bàn, “Lương Tiêu, ý anh là sao?”
Lương Tiêu thấy cậu thực sự tức giận, cuối cùng trên mặt cũng có chút biểu tình, cười cười cầm ly nước đặt lại vào tay cậu, “Chọc em thôi, cái ly em đang dùng là của anh đó.”
Lộ Trạch sửng sốt một giây, cúi đầu nhìn nhìn cái ly trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/say-dam/3536377/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.