Từ buổi tối đó sau khi Lương Tiêu bị Lộ Trạch phát hiện, ngay cả khi Lộ Trạch nói muốn nói chuyện với anh, anh đều nói không có thời gian.
Lộ Trạch chưa từng theo đuổi con trai, lần đầu tiên làm gay đã đụng trúng Lương Tiêu, cậu có một cảm giác bất lực không thể làm được gì.
Tôn Trác Vũ với Mao Hâm nhìn Lộ Trạch ngồi đối diện đang nhìn chằm chằm vào bàn ăn như sắp đục thủng nó, hai người dùng ánh mắt trao đổi với nhau.
Tôn Trác Vũ: Dạo này nó làm sao vậy?
Mao Hâm: Không biết, mày hỏi thử đi.
Tôn Trác Vũ: Mày hỏi đi.
Mao Hâm: Sao lại là tao hỏi.
Tôn Trác Vũ: Tao không phải chó độc thân, sẽ dễ kích thích đến nó.
Mao Hâm trừng mắt nhìn Tôn Trác Vũ vài giây, cảm thấy cũng có lý, đành phải mở miệng, “Ê Trạch, tâm tình mày không tốt à?”
Lộ Trạch ngẩng đầu nhìn hai người bọn họ, “Rõ ràng vậy sao?”
Hai người đồng loạt gật đầu.
Mao Hâm thử thăm dò: “Mày cãi nhau với anh Tiêu à?”
Lộ Trạch cười lạnh một tiếng, tức giận nói: “Cãi cái rắm ấy. Tao ngược lại muốn cãi một trận với anh ta, nhưng người ta còn không thèm cho tao cơ hội để cãi nhau nữa cơ.”
Mao Hâm không hiểu chuyện gì, Tôn Trác Vũ suy nghĩ một chút, “Vậy hai người đang chiến tranh lạnh à?”
Lộ Trạch nặng nề thở dài, ngay cả mối quan hệ có thể cãi nhau hay chiến tranh lạnh bọn họ còn chưa tới được. Hiện tại Lương Tiêu còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/say-dam/3536376/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.