Editor: Kẹo bông gòn
Beta-er: KL + AT
Ninh Manh ngồi ở ghế phụ cũng ngẩn ra, cô cẩn thận hỏi: "Đường lão sư, hiện tại chúng ta đi đâu vậy?"
"Về nhà." Đường Việt Xuyên nói.
Đêm khuya tĩnh lặng, trai đơn gái chiếc cùng nhau về nhà, ừm...... Không hay lắm đâu.
Đường Việt Xuyên tay cầm vô lăng, ánh đèn giao thông chiếu qua mặt anh, sóng mũi cao thẳng, khuôn mặt lạnh lùng.
Xe cộ qua lại, Đường Việt Xuyên lái nhanh một đường, ánh sáng mờ ảo xẹt qua mặt anh, từng dòng từng dòng, giống như từ trong màn ảnh bước ra, đan xen nhau.
Ninh Manh rối rắm, nếu Đường Việt Xuyên mời cô lên lầu ngồi thì sao bây giờ đây, nên yes hay no? Gò má Ninh Manh đỏ ứng lên do suy nghĩ của mình.
Cô chỉ nghe thấy Đường Việt Xuyên hỏi cô: "Cô không có gì muốn nói cùng tôi sao?"
Ninh Manh niết góc áo: "Hả? Tôi nên nói gì?"
Đường Việt Xuyên không mặn không nhạt mà nhìn thoáng qua bảng hướng dẫn trong xe, nói: "Từ giờ trở đi, đến nhà tôi còn 17km nữa, cô có thời gian là 20 phút. Tốt nhất là cô nên cho tôi một lời giải thích hợp lí về việc cô đã làm."
Ninh Manh ngẩn ra, mơ hồ gật gật đầu, lời Đường Việt Xuyên nói có vẻ nghiêm trọng, anh nói gì cô đều nghe nhưng kì thật là cô không hiểu gì hết.
Nhưng cô nghĩ, Đại thần sẽ không nhằm mục đích gì mà bắt nạt cô, hẳn là một số hành động của cô khiến Đại thần không vui, cô nhất định phải nghĩ xem, rốt cuộc là có vấn đề gì.
Vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/say-dam-am-thanh-nay/895333/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.