Tầm này năm ngoái Cố Văn Tranh cũng rất bận, anh tan làm rất trễ.
Mang theo tâm tư thầm kín, tôi thả Tiểu Nguyên Bảo trong lòng ra, quay lại phòng ngủ chờ anh tắm rửa xong.
Tôi không mấy quan tâm chuyện sinh hoạt về đêm, bình thường toàn do Cố Văn Tranh phóng tín hiệu mới chủ động làm chuyện chính.
Nhưng hiện giờ tôi rất tò mò thành quả lao động hôm qua của mình, tôi ngồi xuống sofa, vừa làm nhiệm vụ hằng ngày trong game vừa chờ anh.
Cố Văn Tranh thay một bộ tơ lụa mỏng, đây là lần đầu tiên tôi thấy anh mặc nó.
Trời đông không thấy lạnh sao?
184
Hôm nay Cố Văn Tranh không bình thường.
Anh cài hết tất cả cúc áo, mọi hôm anh chỉ cài như vậy khi mặc sơ mi thôi.
Hơn nữa lúc nào anh thấy tôi ngồi chơi game cũng chủ động dán tới, giờ lại ngồi bên cạnh nhìn Ipad.
Làm xong nhiệm vụ cuối cùng, tôi hắng giọng lôi kéo sự chú ý của Cố Văn Tranh.
Anh nhìn tôi một cái, sau đó lại nhìn Ipad.
Quá kỳ lạ rồi.
Tôi sáp tới bên cạnh Cố Văn Tranh, cạn lời nhìn tin tức hôm nay trên màn hình.
Mang theo chút bất mãn vì bị bơ, tôi túm lấy Cố Văn Tranh, để anh nghiêng đầu sang tôi, sau đó đè người xuống sofa rồi hôn.
Thân thể anh thoáng khựng lại, sau đó nhanh chóng thả lỏng.
Anh giơ một tay sờ đầu tôi, đôi môi hơi nhếch, ngoan ngoãn đón nhận nụ hôn bất ngờ này.
Thật ra ban đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-xuyen-sach-toi-de-luon-cong-chinh/2723201/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.