Khi Cố Văn Tranh chuẩn bị nghỉ Tết, bản thảo trong tay tôi đã hoàn thành gần hết, tạm thời không có ý định nhận thêm đơn.
Ngoại trừ đôi lúc nguệch vài nét rồi đăng lên Weibo, phần lớn tôi đều rảnh.
Không giống tôi rảnh rỗi không có gì làm, Cố Văn Tranh sinh hoạt rất có quy luật.
Trước khi nghỉ, anh là một bạn cùng phòng rất tốt, rảnh sẽ đút tôi ăn, vừa yên tĩnh lại biết điều, việc ai người nấy làm.
Nhưng sau khi Cố Văn Tranh nghỉ Tết, tình thế đã xoay chuyển.
187
Lại nói, tôi đã trả giá quá nhiều cho đoạn kết hôn này.
Có sinh viên nào mà không thức đêm? Khi không có tiết tôi toàn ngày ngủ đêm thức, như vậy mới kiếm ra tiền.
Lúc mới dọn tới ở chung với Cố Văn Tranh tôi cũng làm vậy vài lần, sau này bị anh kéo đi sinh hoạt về đêm mới rưng rưng tạm biệt sở thích thức khuya một mình.
Anh làm việc từ chín giờ sáng đến năm giờ chiều, tôi làm việc từ chín giờ tối đến sáu giờ sáng.
Ok, vô cùng phù hợp với thiết lập muốn có con của anh.
Tôi có thể làm sao? Chỉ có thể lấp cốt truyện thôi.
Lòng hiếu kỳ dần dần qua đi, tôi không có ham muốn tình dục như Cố Văn Tranh, bởi thế mà phải tìm thú vui ở chỗ khác.
Nguyên nhất lớn nhất khiến tôi thích bắt nạt anh cũng từ đó mà ra, hơn nữa chính sự bình tĩnh của anh càng khiến tôi thích trêu anh hơn.
Xấu hổ, mất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-xuyen-sach-toi-de-luon-cong-chinh/2723199/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.