Bữa tối là món lẩu, sau khi phụ Cố Văn Tranh dọn các món ăn kèm, tôi bớt thời gian nhìn di động.
Có một tin nhắn WeChat từ tám phút trước.
Lý Ôn Từ: Phương Nghi An, hôm qua em cố ý đấy à?
Tôi không hiểu ra sao, bèn gửi dấu chấm hỏi qua.
Lý Ôn Từ không trả lời ngay, tôi nghĩ chắc Cố Văn Tranh cũng xong rồi, không nghĩ nhiều mà bưng dĩa nước chấm đến phòng ăn.
227
Khi tôi đặt chân vào Đại học ở thế giới này mới thích ăn lẩu, chủ yếu là do Từ Tỷ thích, hễ rảnh rỗi là rủ bạn bè ra ngoài ăn.
Hôm qua Cố Văn Tranh hỏi giao thừa ăn gì, thế là tôi nói muốn ăn lẩu.
Tôi không biết ăn cay, nhưng lẩu không cay thì còn là lẩu, vì thế anh chuẩn bị nồi lẩu uyên ương, quay nồi lẩu nước trong về phía tôi.
Trông Cố Văn Tranh không hay ăn lẩu, đáy nồi sôi sùng sục một lúc lâu mà anh vẫn lúng túng không biết bỏ món gì vào trước.
Chuyện này phải để tôi ra tay, tôi bỏ khoai tây, cải thảo và tần ô vào nồi, sau đó thả nấm, cuối cùng nhúng thịt theo thói quen của mình.
Tôi và Cố Văn Tranh đều thuộc kiểu người ít nói khi ăn, hơn nữa tôi có tật khi ăn món mình thích thì rất tập trung, do đó không mấy chú ý tới anh.
Đến khi tôi ăn xong một chén mới rảnh ngước mắt nhìn sang, bấy giờ mới phát hiện anh ăn chưa hết một chén, vẫn đang giằng co với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-xuyen-sach-toi-de-luon-cong-chinh/2723187/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.