🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Hôm sau tỉnh lại, tôi ngồi trên giường hối hận.



Tại Cố Văn Tranh mà tối qua tôi không chỉ bỏ lỡ đếm ngược năm mới mà còn không muốn đụng vào piano trong thời gian dài nữa.



Đã nói là không được làm bẩn piano, anh ừ ừ xong rồi đâu lại vào đấy.



Tuy có lẽ phần lớn là do tôi...



Bé thiên sứ trắng nói: Phương Nghi An, mày thật không có chính kiến, sao có thể chỉ vì người ta dán tới là lập tức giơ cờ trắng chứ?



Bé ác ma đen nguỵ biện: Nhưng lúc bị Cố Văn Tranh liếm tay thật sự rất kích thích.



Đương lúc trắng đen giao chiến, một bao lì xì đỏ đột nhiên xuất hiện trước mặt tôi, tôi nhìn dọc theo cái tay kia rồi quay đầu sang.



Sau khi mắt chạm mắt với Cố Văn Tranh, anh khẽ mỉm cười nói: "Năm mới vui vẻ."



Đã hai năm rồi tôi không nhận lì xì kiểu này.



Tuy được Cố Văn Tranh lì xì hơi kỳ quái, nhưng được lì xì năm mới là một chuyện rất hạnh phúc.



Tôi nhận bao lì xì, cũng cười theo, "Năm mới vui vẻ."







232



Bao lì xì rất dày, nhân lúc Cố Văn Tranh đi làm bữa sáng, tôi lặng lẽ mở ra xem.



Hả? Sao không giống tiền giấy lắm vậy cà?



Tôi đổ bao lì xì ra, thừ người nhìn sáu ngôi sao làm từ sáu tờ tiền.



Cố Văn Tranh, anh còn có bao nhiêu thứ khiến em kinh ngạc nữa?



Một người có vẻ bề ngoài lạnh nhạt, bị cả công ty thầm gọi là bạo quân

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-xuyen-sach-toi-de-luon-cong-chinh/2723185/chuong-29.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Sau Xuyên Sách Tôi Đè Luôn Công Chính
Chương 29: Tiền lì xì
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.