Benedict nghe nói rất nhiều nhân viên nghiên cứu hóa học đều tập hợp tĩnh tọa thị uy, sắc mặt lập tức liền âm trầm.
Đại tướng Leopold gõ bàn, hỏi: "Làm sao vậy?"
Benedict khó xử nói: "Diệp Tố có một người thầy đồng dạng đến từ Trung Quốc, gọi là Lý Hoằng Hậu, ngài hẳn đã nghe nói qua. Hôm nay hắn hướng tôi yêu cầu muốn thấy Diệp Tố, nhưng bị tôi cự tuyệt. Chỉ sợ hắn đã nhận ra cái gì, mới có thể tập kết những người khác tạo áp lực cho tôi."
"Chuyện này chưa xong, chuyện khác lại tới." Lời nói Leopold rõ ràng mang theo bất mãn với Benedict.
"Vậy sao bây giờ?" Benedict hỏi.
Leopold trầm tư một lát, mới cau mày nói: "Trước để tiến sĩ Miranda gặp bọn họ."
Benedict vui vẻ, tiến sĩ Miranda có quyền uy tuyệt đối trong giới hóa học, nàng vừa ra mặt, những người Lý Hoằng Hậu đó cùng lắm cũng chỉ có thể xem như vãn bối, nhiều ít cũng phải cho nàng điểm mặt mũi.
Không biết Leopold đạt thành hiệp nghị gì với tiến sĩ Miranda, khiến tiến sĩ Miranda đều không từ chối thỉnh cầu của bọn họ, nghe Benedict giải thích nhân quả trước sau, tiến sĩ Miranda nhẹ nhàng gật đầu, để trợ lý đẩy mình đi ra ngoài.
Mười mấy người khiến đại đường trở nên thực chen chúc, nhưng không khí phá lệ an tĩnh, sắc mặt mỗi người đều trầm tĩnh, nhìn như hiền hoà, nhưng lại quật cường, không đạt mục đích không bỏ qua.
Thời điểm tiến sĩ Miranda vừa tiến vào không gây bất luận xôn xao gì, thẳng đến một lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-vuc-tham-la-mot-canh-dong-hoa/2891215/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.