Trường học Diệp Tố ở phía Nam, cách thủ đô rất xa, khi đến nơi đã gần chính ngọ. 
Chủ quán cuộn mình, đáng khinh mà uốn éo bên cổng đại học thủ đô. 
Diệp Tố co rút khoé miệng, xấu hổ nhìn trái nhìn phải: "Ê, có thể không làm bộ dáng lạy ông tôi ở bụi này được không." 
Lý Hoằng Hậu thân là nhà khoa học quốc tế, về nước tự nhiên sẽ gây ra một hồi oanh động, được đại học thủ đô mời về diễn thuyết. Hiện tại, tại thủ đô, muôn người đều đổ xô ra đường, tất cả đều chen mình vào lễ đường lớn, không quan tâm có nghe hiểu hóa học hay không, tới làm màu tiện thể kết giao bạn bè cũng là một chuyện tốt. 
Diệp Tố và chủ quán không có thẻ học sinh nên không vào được, đành phải đợi ở ngoài. Kỳ thật Diệp Tố thấy hoàn toàn không cần thiết phải chờ, chờ xong có thể chặn người ta lại giữa đường sao? Nhưng chủ quán lại nằng nặc phải sống chết ăn vạ ở chỗ này. 
"Bảo vệ tới." Diệp Tố đá đá chủ quán, thấp giọng nhắc nhở. 
Chủ quán lập tức dựng thẳng eo, biểu tình nghiêm túc mà cảm thán nhìn cổng lớn: "A, thật là một trường học không tồi." 
Bảo vệ hồ nghi nhìn chằm chằm hai người, chuẩn bị lập tức đuổi đi nếu họ có bất kì hành động gì kỳ quái. 
Chỉ chốc lát sau, trong trường học nổi lên âm thanh ồn ào, hẳn là diễn thuyết đã kết thúc. 
Xe hơi trang nghiêm màu đen rẽ lối đi ra, đằng sau còn kéo đuôi một 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-vuc-tham-la-mot-canh-dong-hoa/2891011/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.