Trời xanh mây trắng, trải dài vạn dặm.
Ánh mặt trời thản nhiên chiếu xuống, xung quanh được bao phủ bởi ánh sáng.
Hai bóng dáng một trái một phải đi trên đường mòn. Bốn phía hoa dại phấp phới.
Gió thổi nhẹ, tóc hai người khẽ bay, tay áo tung bay. Một mảnh lục ý dạt dào, có vài phần xuất trần phiên tiên.
“Không ngờ nàng lại là Tể Tướng thiên kim.”
Dạ Lạc mở miệng trước, đánh vỡ không khí yên tĩnh giữa hai người. Hắn thật sự có vài phần kinh ngạc, mặc dù trước đó cũng nghe nói Tể Tướng thiên kim, cầm kĩ rất tốt, nhưng hắn lại nghĩ đó là do mọi người đồn thổi. Nhưng hôm qua nghe thấy một màn kia, quả thật là ba ngày không dứt bên tai!
“Dân nữ cũng không ngờ ngài là Vương gia.”
Nếu là trước kia, có lẽ thân phận của nàng có thể sẽ còn xứng đôi với hắn, nhưng bây giờ nàng cũng chỉ là nữ nhi của tội nhân, coi như là mang tội thân, sao dám lấy danh tri âm?
Hai người nói xong, lại trầm mặc.
Đột nhiên Dạ Lạc dừng bước, nghiêng đầu nhìn Thu Phỉ Nhi. Trong đôi mắt chỉ còn bóng dáng nàng, nhìn bộ dáng tươi cười nhiễm sầu của nàng, miệng giật giật, hỏi.
“Thu tiểu thư, nếu chuyện của Hoàng Hậu thật sự do tướng gia gây nên, nàng sẽ làm gì?”
Thu Phỉ Nhi nghe thấy lời hắn nói, tâm lộp bộp, tuy nàng không chịu tin là do phụ thân, nhưng hai ngày gần đây, nàng nghe không ít lời không hay về phụ thân, huống chi Đức Thanh Vương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-tuoi-tieu-xa-hau/2036465/chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.