Edit: Hà Thu
Đoạn đường hồi kinh này không xảy ra thêm sóng gió gì nữa.
Cuối tháng sáu, nhóm người Thái tử cuối cùng cũng đi tới Trường An.
Đây cũng là thời điểm nóng bức nhất trong thành lúc này. Đầu đường ngõ hẻm trên các thân cây hoè đều tràn ngập tiếng ve kêu inh ỏi như vỡ tổ, trời nóng đến mức có thể đun sôi cả nồi nước.
Nắng gắt giống như mũi tên nhọn xuyên thấu qua màn xe, bên trong xe ngựa thì y như cái lồng hấp lớn kín kẽ không một khe hở.
Uất Trì Việt dùng bội kiếm đẩy màn xe lên hở ra một đường thẳng nhỏ, một cỗ nhiệt khí ngay lập tức ùa vào trong xe. Không những không mát mẻ, mà ngược lại càng thêm nóng bức.
Thẩm Nghi Thu mệt mỏi tựa ở bên trên toa xe. Nàng luôn nói mùa hè có thể tiện thể giảm cân, hàng năm vào thời tiết này nàng đều cảm thấy vô cùng khó chịu. Huống chi thân thể nàng còn chưa hồi phục hoàn toàn, làm sao chịu nổi cả quãng đường dài đều bị mặt trời chiếu rọi như vậy.
Mới qua một tháng, nàng đã gầy đi rất nhiều so với lúc còn ở Linh Châu. Những nét nở nang trên gương mặt của người thiếu nữ cơ hồ đều bị lấy đi hết.
Uất Trì Việt ôm lấy đầu vai nàng:
- Mệt sao? Từ giờ tới lúc vào cung vẫn còn một đoạn đường nữa, dựa vào ta ngủ một lát đi.
Thẩm Nghi Thu vô lực liếc người nam nhân bên cạnh một cái. Nàng chỉ mặc quần áo mỏng manh đơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-trong-sinh-thai-tu-phi-chi-muon-lam-ca-muoi/2459642/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.