Edit: Hà Thu
Thẩm Nghi Thu không muốn để Hoàng hậu lo lắng cho mình, nên cố gắng giả vờ điềm nhiên như không có việc gì. Chỉ một lòng kể cho bà nghe những gì mắt thấy tai nghe trên đường đi.
Đúng lúc này có thái giám đến bẩm:
- Y quan Đào phụng ngự của dược cục xin cầu kiến.
Hoàng hậu ngạc nhiên nói:
- Ta đâu có truyền Đào phụng ngự, sao hắn lại tới đây?
Vị thái giám kia đáp:
- Hồi bẩm nương nương, là Thái tử điện hạ hiếu thuận, sai người tới dược cục truyền Đào phụng ngự đến bắt mạch bình an cho nương nương cùng Thái tử phi nương nương.
Hoàng hậu liếc Thẩm Nghi Thu một chút, cười nói:
- Mời hắn vào đây.
Hắn đây không phải là hiếu thuận với mẫu hậu, rõ ràng là yêu thương lo lắng cho thê tử. Cũng không uổng công bà nói giúp cho hắn một sọt lời hay.
Trương hoàng hậu vỗ nhẹ lên mu bàn tay con dâu:
- Ta nói trong lòng Tam lang có con, không sai chứ?
Thẩm Nghi Thu miễn cưỡng cong khóe miệng lên một cái. Nếu trong lòng của hắn không có nàng, giống như kiếp trước, nàng sẽ cảm thấy tốt hơn.
Đao phụng ngự đi vào trong điện, hướng hai người hành lễ, sau đó giương mắt xem xét sắc mặt của Thẩm Nghi Thu, không khỏi nhíu chặt lông mày:
- Thời gian gần đây, hình như là nương nương không chăm sóc tốt cho thân thể phải không?
Thẩm Nghi Thu không phải là người trốn tránh việc chữa bệnh, nhưng khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-trong-sinh-thai-tu-phi-chi-muon-lam-ca-muoi/2459640/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.