Ngày hôm sau tỉnh lại, Đường Lê soi gương trước, vết sưng đỏ trên mặt đã biến mất, nhưng vết tích thì vẫn còn đó.
Hình như là hơi chuyển xanh rồi.
Đường Lê nhìn chằm chằm gương hồi lâu, có hơi nản lòng.
Cô mơ hồ nhớ tới trước đó Lệ Mặc có nói rằng, sau đó sẽ có một bữa ăn tối, anh muốn đưa cô đến tham dự.
Giờ thì hay rồi, cái mặt này, chẳng thể đi đâu được nữa.
Lệ phu nhân dùng thủ đoạn này rất hay, dùng rất tuyệt.
Có điều là, bà ta đánh lui cô thì tưởng rằng Lệ Mặc có thể mang theo Ban tiểu thư lộ diện sao?
Bà đã đánh giá thấp lượng dự trữ trong hậu cung của con trai mình rồi.
Cho dù không phải là cô thì Lệ Mặc vẫn còn rất nhiều lựa chọn thay thế.
Đường Lê không trang điểm, liền xuống lầu ăn điểm tâm.
Kết quả là bữa sáng còn chưa ăn xong thì Lệ Mặc đã đến rồi.
Điều này làm Đường Lê vô cùng ngạc nhiên, anh ấy hiếm khi đến đây sớm như vậy.
Đường Lê nhanh chóng xoã tóc để che nửa khuôn mặt.
Mặc dù biết là đêm hôm qua, những thứ nên thấy cũng đã thấy cả rồi.
Nhưng lúc tỉnh táo như vậy mà đối mặt với anh, Đường Lê vẫn cảm thấy có chút không được thoải mái.
Cô từ nhà hàng đi ra thì thấy Lệ Mặc đã cởi áo khoác rồi.
Cô vội vàng đi tới rồi nhận lấy chiếc áo, “Sao lại tới đây sớm vậy.”
Lệ Mặc nới lỏng cà vạt, Đường Lê rất thông minh, cô đi tới giúp anh tháo cà vạt ra.
Khi cởi ra, ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-trong-gai-nhon/170298/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.