Một lát sau dì Trương đi lên và đưa thuốc tiêu sưng lưu thông máu cho Đường Lê, cũng không biết có phải do Lệ Mặc dặn dò hay không.
Đường Lê đang ngồi trước bàn trang điểm soi gương mặt mình.
Thiệt là, bình thường Lệ phu nhân trông có vẻ đoan trang hiền thục mà lúc ra tay thì mạnh thật.
Thím Trương đặt thuốc ở bên cạnh Đường Lê, sau đó quay người chuẩn bị đi.
Đường Lê vẫn đang nhìn vào gương nhưng lại lên tiếng nói "Lệ Mặc đâu?"
Thím Trương đứng lại, "a" một tiếng: "Tiên sinh lại ra ngoài rồi, chắc là đi xã giao đấy."
Đường Lê gật đầu tỏ vẻ đã biết.
Bình thường Lệ Mặc có rất nhiều tiệc xã giao, anh không hay đến đây. Lệ Mặc bao nuôi cô ở tòa biệt thự này, trong một tháng thì có đến nửa tháng cô không gặp được Lệ Mặc.
Quan hệ của hai người cũng không giống với những lời đồn đại ngoài kia.
Đường Lê bôi thuốc xong thì nằm lên giường.
Rất lâu rồi cô không bị ai đánh, bỗng nhiên bị tát một cái, không nói đến việc mặt bỏng rát, huyệt thái dương còn đau nhức mãi không thôi.
Qua một lúc, thím Trương lại mang thức ăn lên. Có lẽ biết rằng Đường Lê không muốn ăn lắm nên bà đã đun cho cô một bát canh kèm một món trộn và ăn với cơm trắng, trông ít nhiều thì cũng khiến người ta thèm ăn.
Đường Lê ngồi dậy, cố lắm ăn hết nửa bát rồi để thím Trương mang thức ăn đi.
Vì đau đầu nên không có tâm trạng làm việc gì cả, cô liền nằm xuống đi ngủ.
Thế nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-trong-gai-nhon/170296/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.