Cố Triều Sinh dường như không phát hiện ra thái độ qua loa của Đường Lê đối với mình, anh ta nói tiếp, "Nghe nói hôm nay có một thứ đồ tốt, nhưng cũng không ai biết rốt cuộc nó là cái gì."
Khóe mắt của cô lướt qua anh ta một chút, cười như không cười.
Lời nói này của anh ta như thể là chưa nói.
Trình Hải Nghiêm vừa nói xong, tất cả mọi người liền vỗ tay cổ vũ.
Đường Lê đặt ly rượu xuống, cô rất phối hợp mà vỗ tay vài cái, sau đó liền dừng lại.
Cô đợi cho tiếng vỗ tay kết thúc rồi quay sang Lệ Mặc, "Em đi vệ sinh một chút."
Anh chớp mắt một cái, "Có muốn anh cùng đi với em không?"
Đường Lê hờn dỗi nhìn anh, sau đó liền dùng tuyệt chiêu làm nũng của mình, "Đáng ghét."
Nói xong cô liền xoay cái eo nhỏ nhắn đi ra khỏi phòng dạ tiệc.
Cố Triều Sinh nhìn bóng lưng của Đường Lê, bộ lễ phục làm lộ ra tấm lưng trơn bóng, đường cong thoắt ẩn thoắt hiện.
Anh ta nhếch khóe miệng, sao lúc đầu anh ta lại không nhìn ra, cô chính là một báu vật chứ?
Cô hỏi nhân viên vị trí của phòng vệ sinh, sau đó liền đi đến đó.
Trong buồng vệ sinh, Đường Lê vén váy lên, cầm lấy điện thoại được kẹp trên bắp đùi xem tin nhắn.
Thật ra không cần nhìn cô cũng biết, đó hẳn là tin nhắn thúc giục cô trả tiền.
Đường Lê thở ra một hơi, cuộc sống đúng là quá khó khăn, đáng lẽ cô đã dành dụm đủ tiền để trả cho tháng này, nhưng bỗng nhiên mấy hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-trong-gai-nhon/1658954/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.