Cố Triều Sinh nhếch đuôi mắt nhìn Đường Lê, "Đường tiểu thư nhìn thấy tôi, hình như là có chút không vui?"
Đường Lê liền nở một nụ cười vô cùng miễn cưỡng, "Cố tiên sinh đừng hiểu lầm, anh dù sao cũng là bạn của A Mặc, tôi làm sao có thể không vui."
Anh ta liền cười ha ha, "Thì ra là vì Lệ thiếu mà cô mới cho tôi chút mặt mũi, thật khiến người khác đau lòng."
Nói xong, anh ta liền giơ ly rượu đến trước mặt Đường Lê, nụ cười trên mặt càng sâu, sau đó một hơi uống hết.
Lệ Mặc đứng bên cạnh, anh nhìn Đường Lê, sau đó quay sang nhìn Cố Triều Sinh.
Trước đây anh chưa từng điều tra gì về cô, nên cũng không biết được rằng cô với Cố Triều Sinh rốt cuộc đã có xích mích gì.
Nhưng anh cũng từng nghe nói, rất lâu trước đây Cố Triều Sinh thích Đường Lê, còn cho người chuyển lời với cô, muốn cùng cô trò chuyện một chút.
Đường Lê trả lời thế nào thì Lệ Mặc không biết, nhưng mà bây giờ nhìn vào thái độ cô đối với Cố Triều Sinh, chắc hẳn cô đã từ chối rất dứt khoát, đến mức không chừa đường lui cho mình.
Cô là một người thông minh, hiểu rõ được rằng thứ anh ghét nhất là phản bội.
Ánh mắt Lệ Mặc dừng lại trên mặt Cố Triều Sinh, anh nhìn anh ta rất lâu.
Nhưng câu nói kia của Đường Lê quả thật là không đúng, Lệ Mặc cùng với anh ta chưa bao giờ là bạn.
Có một nhân viên phục vụ đi ngang qua, sau đó Đường Lê gọi anh ta lại, cầm lấy hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-trong-gai-nhon/1658953/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.