Ly biệt mấy tháng mới được gặp lại, đối với tình cảm mẹ con rất mà nói ngoài trừ nước mắt kích động ra còn có sự hưng phấn, vui mừng! Giải quyết một ít lo lắng, Sở Tiêu Lăng tâm tình rộng mở thư thái, toàn thân bắt đầu đắm chìm trong vui sướng, giống như đang ở trong sơn trang như vậy, nàng ôm Nữu Nữu trên giường quay cuồng, tràn đầy sinh lực.
Cái giường này, so với giường gỗ chật hẹp trước kia, vừa rộng thênh thang vừa mềm mại, hai mẹ con vui đùa thoả thích, tất cả mọi việc xung quanh đều bị đặt lại phía sau!
Ước chừng qua hai khắc, thẳng đến khi mồ hôi đầm đìa, hai mẹ con mới ngừng lại. Sở Tiêu Lăng mới để ý, trước giường có một bóng người quen thuộc không biết đã đứng đó bao lâu, dung nhan tuấn mỹ tà mị hiển thị rõ sự nghi vấn sâu thẳm tựa như biển cả, đáy mắt lộ ra sự khó hiểu.
Trong lòng run rẩy, nàng không khỏi thầm mắng mình đắc ý vênh váo chỉ lo vui vẻ cực độ, không một chút lòng phòng bị, cho dù rất cao hứng cũng không nên như thế, đặc biệt là ở đây hắn luôn tùy tiện xuất hiện!
Nữu Nữu cũng nhìn thấy Lưu Vân Lạc Kỳ, đã nhanh chóng đứng dậy, gọi to
"Phụ thân!"
Lưu Vân Lạc Kỳ hai mắt ngay lập tức ánh lên vẻ cưng chìu, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng của bé nhéo vài cái xuống, còn dùng tay áo cẩn thận lau mồ hôi trên trán cho bé, nhẹ giọng nói:
"Phụ thân còn tưởng rằng con đã chạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-trien-mien/2923792/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.