Cánh Bắc không nói gì, đôi mắt phức tạp nhìn chằm chằm vào nàng.
Sở Tiêu Lăng cảm thấy buồn bực, đôi tay buông xuống ý đồ giấu tờ từ thư đi, sau đó nói tiếp
"Sư huynh, mọi chuyện đã giải quyết xong rồi sao?"
"Có thể cho ta xem qua, trong tay nàng là tờ giấy viết thư sao?" Cánh Bắc cuối cùng lên tiếng, bộ mặt biểu tình bí hiểm, lời nói cũng là khó có thể đoán biết.
Sở Tiêu Lăng thoáng chốc ngẩn ra.
"Phu quân của nàng. . . . . . Không phải đã chết trận sa trường, mà nàng là bị hưu điệu ."
Cánh Bắc tự đoán, con ngươi đen nhìn chăm chú khuôn mặt xinh đẹp đang lộ vẻ kinh ngạc.
Sở Tiêu Lăng nội tâm bất giác càng thêm bối rối, hiển nhiên chàng đã nhìn thấy! khi mình phát giác chàng xuất hiện, chàng cũng đã nhìn thấy trong tay mình là tờ từ thư!
Một lần nữa nâng đôi tay vừa mới để xuống bàn lên, nàng đưa tờ từ thư cho chàng.
Cánh Bắc cẩn thận đọc, ước chừng qua một khắc đồng hồ, tầm mắt của chàng mới rời khỏi mặt giấy, lại nhìn về phía nàng
"Lưu Vân Lạc Kỳ sẽ không phải là. . . . . ."
Sở Tiêu Lăng biết chàng đã đoán ra được là ai, không khỏi gật đầu.
Đôi mắt Cánh Bắc bâng quơ, thân hình nhẹ nhàng run lên, còn tưởng rằng. . . . . . Nàng chỉ là bình thường nữ tử, không ngờ được là có lai lịch lớn! Phu quân nàng lại là Kỳ Vương gia uy chấn tứ phương nay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-trien-mien/2923788/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.