Edit: Tịnh Hảo
1, Ai nói sau này không gặp được Blue chips
Khi Tô Liệt mở xe Volkswagen Beetle của cô ấy ra, chở tôi chạy băng băng trên đường cao tốc, tôi mới ý thức được một ngày mới đã đến.
Bi thương ngày hôm qua đã sớm không tồn tại nữa, gương mặt của Lục Tề Minh trong mơ cũng theo ánh mặt trời đầu tiên vào sáng sớm không chiếu thẳng vào nữa mà tan ra. Tôi thò đầu ra ngoài cửa sổ, tư thế oai hùng hiên ngang hát, "Quê hương của chúng ta, trên đồng ruộng đầy hy vọng, a a…"
Nhìn ánh mắt ngạc nhiên nghi ngờ của người trong xe đi ngang qua, trong lòng âm u của tôi từ lúc rời giường đến bây giờ rốt cuộc sôi sục trở lại, đắc ý rụt đầu vào trong. Tô Liệt lườm tôi một cái, vẻ mặt muốn nói rồi thôi.
Tôi hỏi cô ấy, “Có chuyện gì sao?”
Cô ấy quay đầu, đầy quan tâm nhìn tôi hỏi, “Cậu… không có gì chứ?”
Tôi liếc xéo cô ấy, tôi biết lúc này Tô Liệt nhất định vô cùng bất an, lúc trước khi tôi và Lục Tề Minh chia tay, gọi điện thoại cho cô ấy, lúc ấy cô ấy đang chuẩn bị đi họp, chẳng những không an ủi tôi, ngược lại vô cùng không kiên nhẫn trả lời tôi, “Con mẹ nó, cậu đừng làm trò đùa cho tớ, cậu nói hôm nay Lục Tề Minh đưa cho cậu quả bom thì tớ còn tin, nhưng nói hai người các cậu chia tay, thật đúng là truyện cười hay nhất năm nay.”
Nói xong, cô ấy liền cúp điện thoại của tôi. Tôi ôm điện thoại, khóc không ra nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-nay-chung-ta-deu-khoc/86051/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.