Edit: Tịnh Hảo
Đêm khuya, tôi thoát khỏi trò chơi, chuẩn bị tắt máy tính đi ngủ, điện thoại di động ở trên bàn liền rung lên “vù vù”.
Tôi nhìn thoáng qua màn hình, phía trên không ngừng lóe sáng tên Mễ Sở, sau đó xoay người đi vào nhà vệ sinh.
Nhưng khi tôi đánh răng rửa mặt xong, chuẩn bị lên giường đi ngủ, điện thoại di động vẫn đang rung “vù vù” không ngừng nghỉ. Đây là tác phong từ trước tới giờ của Mễ Sở, không đạt được mục đích, thề không bỏ qua.
Tôi bất đắc dĩ cầm điện thoại lên, giọng nói như vịt đực của Mễ Sở nhất thời vang vọng bên tai như tiếng sấm sét: “Cậu, người ngu ngốc này ở nhà bị người ta trộm đi à, lâu như vậy mới nghe điện thoại!”
Tôi chỉnh âm lượng điện thoại nhỏ, rời xa bên tai, mỗi lần nghe Mễ Sở nói chuyện điện thoại giống như một loại tra khảo lỗ tai của tôi.
“Tớ nói này, cậu tưởng rằng ai cũng đói khát giống cậu sao, tớ vừa mới chơi trò chơi xong, đang chuẩn bị đi ngủ đấy.”
“Chỉ số thông minh não phải của cậu không phát triển mà còn chơi game?” Mễ Sở vào lúc đêm khuya thì tinh thần phấn chấn giống như uống thuốc kích thích, cho nên bây giờ cô ấy phấn khởi không ngừng làm nhục tôi.
Đối với sự chế giễu của cô ấy, tôi không hề tức giận, bởi vì ngay cả bản thân đều đã phỉ nhổ người chơi xếp hình lập phương đi không đến năm bước này.
Nhưng mà Mễ Sở thuộc loại cho một chút ánh nắng liền sáng rực, cho một chút nước bọt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-nay-chung-ta-deu-khoc/86049/chuong-1-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.